Lăng Ngạo Thiên từng bước xuống xe, hai tay chỉnh lại áo vest liền đi vào bên trong, Cao Lãng đến trước đang bực bội lại nóng nảy.. hai người đàn ông mùi sát khí nồng nặc khiến cho các bảo tiêu và Tống Thành sợ hãi. Các y tá đứng một góc cũng như muốn tè ra quần.
Anh ngồi xuống ghế, một tay chộp lấy ly nước quăng xuống đất, ánh mắt phượng hoàng đỏ rực một màu máu tươi mắng lớn: "Đâu rồi! Kiếm ra chưa!" Tống Thành liếc mắt bảo tiêu, bảo tiêu gập người lượm lấy những miểng chai nhỏ.. từng mảnh vỡ này nó cứ hiện lên hình ảnh mà Lăng tổng xử lý tôi vậy đó! Hãi quá!
Tống Thành bèn đi đến gần, anh nói: "Lăng tổng, hiện tại thì tôi đã cử người tìm.. rồi sẽ bắt được Kiều Mỹ và Cảnh Niệm." Cao Lãng hừ lạnh: "Chưa kiếm được thì hai cái con chuột nhắt đó đã làm chuyện không tốt rồi!"
Một cuộc điện thoại gọi đến cho Cao Lãng, anh cứng đờ người lại nghiến răng đau thương tột đỉnh.. anh liền đứng dậy tháo kính ra ngay lập tức! Không! Không! Lăng Ngạo Thiên dự cảm không lành liền đuổi theo phía sau, anh ngồi lên xe mình chạy theo xe của Cao Lãng.. đây.. đến đây á?
Đây chẳng phải là nơi để mộ của Ninh Tiểu Y sao?
Cao Lãng hoảng loạn người như phát điên lao tới chỗ mộ của cô, trước mặt mình thì mộ đã bị đập nát đi.. cô ta đang cố đào xuống phía bên dưới! Cảnh Niệm! Người chết cũng không tha... anh khóc rồi, khóc thật rồi: "Tiểu Y.. Tiểu Y của anh!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-cung-chieu-vo-yeu-vo-han/2075623/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.