🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Elvis hỏi cô có muốn xuống ngắm cảnh đêm không, Mặc Mặc không chút nghĩ ngợi bèn gật đầu đồng ý.



Sau khi xuống xe, Mặc Mặc phát hiện ra mình đang ở trên một con đường dẫn lên một ngọn núi cao, chỉ cần phóng tầm mắt ra xa có thể thấy được toàn bộ thành phố mà cô đang sống. Từ đây có thể thấy những tòa nhà cao tầng, ánh đèn điện sáng rực như những chiếc đèn lồng nhỏ. Một nỗi xúc động mơ hồ dâng lên, cô tham lam hít vào một hơi thật sâu, sau đó sáng khoái thở ra, vươn vai nói:"Thoải mái quá!!! Anh chọn được chỗ tốt như vậy, hẳn là đã ra đây rất nhiều lần?"



Elvis cũng theo xuống từ bao giờ, xỏ hai tay vào túi quần, gương mặt nửa sáng nửa tối không rõ cảm xúc:"Đúng là tôi đã ra đây rất nhiều lần, nhưng là một mình. Trước khi sang Mỹ, tôi phải chịu rất nhiều áp lực. Chẳng hạn lần mẹ tôi gặp tai nạn giao thông rất nặng và hôn mê sâu, tôi đã vô cùng tuyệt vọng, mỗi đêm đều canh cho mẹ ngủ say rồi lén lái xe đến đây mà khóc. Nhưng một thời gian sau, mẹ tôi bỏ tôi mà ra đi mãi mãi. Từ đó, tôi tập hút thuốc, mỗi khi tâm trạng nặng nề lại đến con đường này hút thuốc nhiều đến nỗi mùi thuốc lá ám vào người. Nhưng rồi, có một cô gái nhỏ đi ngang qua đây đã thấy tôi đứng trong đêm hút thuốc, chạy lại và hỏi tôi có cần giúp đỡ gì không. Tôi rất bất ngờ, thì ra vẫn có người quan tâm đến tôi. Chúng tôi quen

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-da-mat-anh-qua-day-roi/2186876/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Tài! Da Mặt Anh Quá Dày Rồi!
Chương 17: Quá khứ của họ sao mà cay đắng thế
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.