Chẳng đợi cho đầu Mặc Mặc kịp load tình huống đang xảy ra, cô đã thấy mình quay lại căn phòng ngủ của Vũ Thần từ khi nào.
Nhất thời ngơ ngác và hoảng hốt, Mặc Mặc nhướng hàng lông mày tinh tế và thanh tú lên nhìn anh. Biết người trong ngực đang lo sợ, Vũ Thần như có như không cười nhẹ một tiếng, ánh mắt đen thẫm vì dục vọng chạm phải ánh mắt cô chợt thoáng kinh ngạc. Đôi mắt của Mặc Mặc dễ khiến người ta có cảm giác như đang đối diện với một hồ nước trong vắt, không nhiễm một chút vẩn đục. Vũ Thần không kiềm được lòng, than nhẹ: "Mặc Mặc, mắt em thật đẹp!"
Mặc Mặc trong lòng chợt rúng động. Từ lúc nhỏ, cô luôn được khen là một cô gái có gương mặt thuần khiết và ánh nhìn trong trẻo, nhưng đây là lần đầu tiên, Mặc Mặc có cảm giác lạ đến vậy. Dường như là thoả mãn, kiêu hãnh, lại dường như là rung động. Trong lúc Mặc Mặc đang cố gắng xua đuổi ý nghĩ kì lạ ấy ra khỏi đầu, Vũ Thần đã cúi xuống, môi bạc đầy thâm ý hạ những nụ hôn thật sâu lên gương mặt cô. Hàng mi dày cong vút của cô run run như những cánh bướm xinh đẹp khẽ chao động đôi cánh.
Lần lượt, những nụ hôn cứ thế rơi xuống như mưa đầu mùa, lúc đầu chỉ là nhẹ nhàng phớt qua như chuồn chuồn lượn nước, càng về sau, chúng càng thêm dày đặc và sâu thẳm. Sắc mặt nhất thời ửng đỏ, Mặc Mặc cựa quậy tránh né nhưng cánh tay Vũ Thần đã nhanh hơn một bước, chế trụ sau gáy cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-da-mat-anh-qua-day-roi/117874/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.