Trên xe, Mặc Mặc ngồi trong một trạng thái hết sức không thoải mái.Tất nhiên là thế rồi,tay thì bị hắn trói ra phía sau,chân thì bị đè xuống,hỏi còn cách nào mà cựa quậy được.
Hắn nhìn cô với ánh mắt đầy khiêu khích:
-Đại tiểu thư,xem bộ dạng của em bây giờ thật đáng thương nha!
Mặc Mặc quay mặt đi,không thèm nhìn hắn.Nhưng hắn nắm chặt cằm cô quay mặt cô đối diện với mình,gằn giọng nói:
-Em muốn trốn?Đừng mơ! Thử xem em có bao nhiêu bản lĩnh?
-Bỏ cái tay bẩn thỉu của anh ra khỏi mặt tôi!!!
Mặc Mặc nhìn hắn với anh mắt thù hằn.Hắn đe doạ cô?Hừ,tưởng cô sẽ sợ mấy cái thủ đoạn bỉ ổi của hắn chắc.Phùng Mặc Mặc cô đây đã nhượng bộ hắn một lần,nhưng không có lần thứ hai.Cha mẹ cô mà biết con gái bị bắt cóc,chắc chắn hắn sẽ không yên ổn.
Nhưng sao hắn lại tự tin đến vậy? Thế lực của hắn rất lớn đi, ngang tầm cha mẹ cô chẳng hạn...
-Anh nói...anh họ Trịnh?
-Đúng vậy!!!Nhưng tên thường gọi là Vũ Thần. Em có hứng thú? ---Hắn cười với vẻ đầy thích thú, ghé sát lại gần tai cô.
May quá,thì ra hắn không phải tên Trịnh Sở đáng ghét kia. Mặc Mặc trong cái rủi vẫn có cái may a~
-Đừng mơ!!!Chỉ là tôi thấy anh giống họ của cái tên bại hoại kia thôi.
Hắn ồ lên thích thú:
-Tên bại hoại mà em nhắc tới là kẻ nào vậy?
-Hắn ta á!!!Đích thị là một kẻ biến thái.Tên là Trịnh Sở,nghe nói bạn gái và scandal của hắn đếm không xuể.Gia thế rất giàu có,ăn chơi lêu lổng...(văn bản đã được lược đi 1000 từ).
Sau khi kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-da-mat-anh-qua-day-roi/117871/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.