Phó Thi Kỳ nghe xong tối sầm mặt lại, tức tối mà hét lên
"Ai cho cô ấy dám" anh ta đập tay xuống bàn, nhìn chằm chằm vào camera,Thu Nguyên bên này biết anh ta đã giận thật rồi,cô cũng đã sợ sợ rồi vì biết rằng tính cách của hắn ta rất kì quái,ai dám đụng vào đồ của hắn thì sẽ cố kết quả không lường trước được,Nghiên ở bên cạnh cũng quan sát và thấy vậy, Thu Nguyên lên tiếng
"Em xin lỗi,chị Nghiên đang bên cạnh em đây,em chỉ đùa chút thôi"
Nói xong cô giơ cái camera ra cho Phó Thi Kỳ thấy được Băng Nghiên mặt hắn ta bỗng có cảm xúc trở lại, còn
Nghiên thì giơ tay chào chào
"Xin chào"
Phó Thi Kỳ bày ra bộ mặt hờn dỗi "Hức, làm tôi tức chết đi được"
Băng Nghiên "Ai làm gì anh đâu mà tức,hay nhờ Nguyên"
Thu Nguyên "Vâng chị,nãy tức em chửi em á, khỉ già"
Phó Thi Kỳ đôi co lại "Ai khỉ già"
Thu Nguyên và Băng Nghiên đồng thanh trả lời"Anh chứ ai nữa "
Phó Thi Kỳ khoanh tay lại bĩu môi "Được.. được hai người được lắm, chỗ tôi về"
Băng Nghiên "Ở"
Thu Nguyên trêu lại"Về nhanh nhanh mua quà cho em với chị Nghiên nhé anh trai "YÊU DẤU"'
Chữ yêu dấu Thu Nguyên còn nhấn mạnh nữa, Nghiên bật cười vì hai anh em nhà này
Băng Nghiên "Mà anh chưa ngủ hả"
Phó Thi Kỳ "Nhớ em không ngủ được"
Băng Nghiên thấy vậy ngại ngùng "Gớm chết đi được"
Thu Nguyên ở bên cười to "Em đang ngồi đây,anh chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-yeu/3616300/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.