Nghiên "Hai người nói chuyện đi ạ,con xin phép lên phòng ngủ chút đã,đói ngủ quá"
Mẹ của cô"Cái con bé này,ngủ gì lắm thế"
Băng Nghiên "Đâu, giờ con mới bắt đầu ngủ,hôm qua thức đêm"
Mẹ của Nghiên "Thôi lên đi" nói xong bà vẫy tay kêu Nghiên đi,cô lên phòng hai người kia ở dưới trò chuyện. Mãi trò chuyện lâu sau bà mở lời mời anh ở lại nghỉ trưa, chơi đến chiều,
Mẹ của Nghiên là bà Kỳ Nhạc
Bà Nhạc "Cháu ở lại đây nghỉ trưa đi, chiều ở lại ăn cơm nữa rồi về thành phố sau"
Phó Thi Kỳ"Nhưng mà,nhà cô..."
Bà Nhạc "Không phải lo, nhà cô đang còn trống một phòng cơ, nhưng mà cháu lên ở tạm đừng chê được không cháu"
Thi Kỳ"Dạ không,cô cho cháu ở lại là may lắm rồi.Cháu cảm ơn "
Nói xong bà dẫn anh ta lên phòng,căn phòng đó trên tầng 2 sát ngay phòng của Nghiên,anh đi qua nhìn vào thấy cửa đóng không có tiếng động nghĩ cô cũng ngủ rối,bà dắt anh ta rồi xuống, Phó Thi Kỳ ngồi trên chiếc giường trầm ngâm suy nghĩ và quan sát căn phòng này .Còn Nghiên ở phía bên kia lên phòng leo lên giường đi ngủ say sưa chẳng màng gì rồi.
Đến tầm 4 giờ chiều, Phó Thi Kỳ không ngủ được vì ở trong phòng mãi lâu nên anh đi xuống nhà ra sân vườn ngồi ngắm vườn hoa của nhà cô, ở đó có cái xích đu mà bố của Nghiên làm cho hai chị em ngồi,anh xin phép bà Nhạc rồi mới ra ngồi.Đến 4h30 Nghiên mới bắt đầu dậy,mở rèm cửa vươn vai hưởng thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-yeu/3567680/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.