Chơi mãi chơi mãi quên cả giờ về,quên cả à Phó Thi Kỳ đang chờ mình ở nhà.Mãi đến 11 giờ 30 phút hai người bắt đầu về, vừa về cũng đã 12 giờ rồi Nghiên thấy chiếc xe màu đen đang ở gần nhà mình, mới chợt nhớ ra lời anh ta nói lúc sáng.Nghiên bảo em gái về nhà trước,còn mình phải rời đi giờ nếu không là anh ta làm loạn ở đây lên.Em gái cô cũng đi lên, Nghiên dặn em gái:x"Bảo mẹ tuần sau chị về tiếp nhé,bye bye"
Nghiên đi lại thấy có một người đàn ông cao to,điển trai,trên người diện bộ đồ vest trông rất lịch lãm đang đứng bên cạnh cửa xe,Nghiên từ từ đi lại anh ta ngẩng đầu lên khoát khoát cái tay kêu cô lại.
Phó Thi Kỳ "Mấy giờ rồi"
Nghiên ôm con gấu bông chầm chậm bước lại "Ờ...ờ 12 giờ rồi"
Thi Kỳ "Sao không đi thêm lúc nữa" vẻ mặt anh ta thay đổi rồi
Nghiên "Xin lỗi,tại mải chơi quá nên quên giờ.Mà anh chờ tôi lâu chưa "
Phó Thi Kỳ"'Có hai tiếng"
Nghiên "Hai tiếng?" cô mở to mắt nhìn anh ấy
"Xin lỗi bắt anh đợi lâu".
Vẻ mặt Phó Thi Kỳ thay đổi rồi
"Tôi đợi em cả đời cũng được!"
Sau đó anh ta cười nham hiểm,Nghiên ngại ngùng: "Bậy"
Phó Thi Kỳ "Lên xe"
Nghiên lên xe ngồi tay vẫn ôm con gấu bông cá heo,giơ lên cười cười rồi ôm lấy, Phó Thi Kỳ liếc sang :"Thằng nào tặng à?"
Nghiên"Không,tự mua"
Thi Kỳ"oh"
Xong Nghiên chẳng nói gì nữa, Phó Thi Kỳ nói tiếp :'Lần sau,chắc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-yeu/3567663/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.