Diệp Thư cất di động, đi tới trước mặt Thịnh Thiếu Sâm: " Thịnh tiên sinh, đọc lời thề là chuyện thần thánh, tôi nghĩ anh nên để lại cho cô ấy đi." Là bà Thịnh đích thực đó.
Nói xong, xoay người rời đi.
" Chờ một chút!" Âm thanh lạnh lùng, không một chút tình cảm nào của Thịnh Thiếu Sâm từ phía sau vang lên.
Bước chân Diệp Thư dừng lại, da đầu căng thẳng.
Hôm nay, cô đã bị tổn thương sâu sắc bởi những lời anh ta nói. Bây giờ, cô thực sự không muốn nghe những lời châm chọc, khiêu khích này nữa.
Phía sau truyền đến âm thanh giày da ma sát với sàn nhà, mạnh mẽ, trầm ổn.
Một chút rồi một chút, càng lúc càng tới gần, tâm tư Diệp Thư càng hoảng hốt.
Giống như, Thịnh Thiếu Sâm là một mối nguy hại lớn.
Nhưng cô phải sợ điều gì? Vốn dĩ bọn họ chỉ là hợp đồng hôn nhân thôi mà, cần gì phải trịnh trọng như vậy?
Diệp Thư ngẩng đầu, chuẩn bị xoay người lại thì bàn tay to lớn của anh đã nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.
Đầu ngón tay của cô run rẩy, theo bản năng muốn rút ra, nhưng anh đã thản nhiên cầm đi điện thoại trong lòng bàn tay cô.
Xem như không có việc gì đùa nghịch.
Diệp Thư nhíu mày: " Thịnh tiên sinh, bạn của tôi gặp chút rắc rối, cho nên..."
Cô còn chưa dứt lời, điện thoại di dộng của anh đột nhiên vang lên.
Diệp Thư mới phát hiện ra anh đã dùng điện thoại của cô để gọi vào điện thoại của mình.
Sau khi Thịnh Thiếu Sâm tắt bỏ, anh trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-the-sung-vo-vo-yeu-hay-ngoan-ngoan/1087062/chuong-15.html