"Nhóc con, muội sao thế ?"
Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Đường Bắc Diệp, Trầm Tịch Dương dần bình tĩnh lại, cười nói, "Muội có thể sao được chứ ? Thấy trai đẹp sáng mắt được chưa ?"
Đường Bắc Diệp tiếp tục truy vấn, "Thật sự ?"
Trầm Tịch Dương có chút chột dạ nhưng bề ngoài vẫn gật đầu chắc nịch cam đoan, "Thật hơn ăn ớt!"
Vị sư huynh nào đó bật cười, "Ở tổ chức các sư huynh với sư phụ còn chưa đủ để muội nhìn sao ? Với lại muội không sợ bảo bối ở nhà đau lòng sao ?"
Trầm Tịch Dương nghiêm túc vuốt cằm suy nghĩ, sao bảo bối có thể đau lòng được chứ, vị kia chính là cha rơi của bảo bối đó nha!!!!
Haizz, vừa nãy cô rầu rĩ gì chứ, chẳng phải năm năm trước cô trộm giống của người ta rồi bỏ chạy sao? Hiện tại cô vừa có bảo bối đáng yêu bầu bạn, cuộc sống như thế là quá mĩ mãn rồi!
"Ah, muội đang định kiếm cho thằng bé cha dượng vừa anh tuấn lại vừa lắm tiền không được sao?"
Đường Bắc Diệp lặng nhìn Trầm Tịch Dương hồi lâu như muốn kiểm chứng lời cô nói có bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần giả, sau đó mới nghiêm túc nói, "Người đàn ông này không dễ chọc. Muội không được động tới hắn biết chưa ?"
Trầm Tịch Dương nhìn vị sư huynh bình thường luôn hời hợt lúc này lại hiếm có cẩn trọng quan tâm tới mình thì có chút ấm lòng. Nhưng là..... cô đã chót chọc rồi đấy!!! Nghĩ lại thì cha ruột của bảo bối cô vẫn nên giấu thì hơn....
"Vâng....."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-the-phu-nhan-da-tro-ve/184553/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.