Trầm Tịch Dương ngóng đợi món bánh hoa quế cực phẩm từ trưa, kết quả tới tận chiều tà cô vẫn chưa được nếm thử- dù là một miếng bánh nhỏ.
Dù cô có tha thiết vuốt lông ngựa Mạc đại boss, kết quả người ta không thèm mảy may tới cô.
Cả Khanh bảo bối hay Tiểu Vân luôn dính cô không rời cũng thế, bỏ rơi cô không thương tiếc, ba người họ còn đang thần thần bí bí vụng trộm làm điều gì đó.
Bị cả thế giới ruồng bỏ, Trầm Tịch Dương nhất thời buồn chán nằm dài trên ghế trúc, dõi mắt ra xa ngắm nhìn cảnh hoàng hôn trên biển, miệng bâng quơ vài câu hát đang hot trên mạng xã hội.
"Nhóc con, chúng ta đi tắm biển."
Trầm Tịch Dương không buồn phản ứng, hừ lạnh, "Em không phải con chó nhà anh, gọi đến là đến, đuổi đi là đi!"
Hiếm thấy khi trông thấy bộ dáng xù lông này của mèo nhỏ, Mạc Tu Nghiêu cốc nhẹ lên trán cô, bật cười, "Từ bao giờ mà em ăn dấm chua với cả con mình thế này ?"
Trầm Tịch Dương:..............
Mạc Tu Nghiêu lại tiếp tục xoa đầu cô, "Mèo nhỏ, giờ lại còn cỏ cả vị cay là thế nào nhỉ ?"
Trầm Tịch Dương:...............
Nói đoạn anh lại ghé sát vào tai cô, phả nhẹ một hơi, "Bất quá anh lại thích ăn mặn cơ..... Phải làm sao đây....?"
Trầm Tịch Dương, "Anh muốn ăn đấm không ?!!"
"Nhan sắc yêu nghiệt dường này của phu quân, em lỡ sao ?"
Trầm Tịch Dương đã nóng tới mức uống cạn cả nước sông Hoàng Hà, tên thần kinh gợi đòn thiếu muối này!!!!
Nhưng nghĩ lại những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-the-phu-nhan-da-tro-ve/1503052/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.