Chương trước
Chương sau
Thấy Bạch Khánh Chi dường như vẫn còn đang giận, Trầm Tịch Dương đành phải tỏ vẻ đáng thương, hai tay xoa xoa cầu khẩn:
"Bạch Khánh Chi này, cậu cũng đỉnh quá ha, năm năm sau đỉnh trên đỉnh cao của giới giải trí. Bạch nữ thần băng sơn mỹ nhân ơi, người đừng giận tiểu nữ nữa. Người có biết rằng bây giờ chỉ cần người hé răng một câu, mỗi fan một ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết tiểu nữ rồi không?"
Bạch Khánh Chi dù cố làm vẻ mặt lạnh nhưng cũng không nhịn được mà bật cười, "Haha...."
Xong nhận ra mình nỡ cười thì lập tức im bặt, trên vành tai còn có một khoảng ửng đỏ.
Trầm Tịch Dương thấy chiêu trò vuốt mông ngựa của mình có tác dụng thì lại nói, "Bạch nữ thần hết giận rồi chứ? Tiểu nữ biết sai rồi, cam nguyện chịu mọi hình phạt."
"Thật?"
"Ừm, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy."
"Cậu không được tự ý bỏ đi mà không nói lời nào nữa!"
"Được!"
"Có việc gì khó khăn nhất định phải tìm tớ!"
"Hihi cầu còn không được!"
Bạch Khánh Chi lườm, "Nghiêm túc chút!"Trầm Tịch Dương nháy mắt, "Được rồi, cậu cũng đừng làm cái mặt lạnh đó nữa, lạnh chết tớ rồi! Trở về làm Chi Chi tiểu mỹ nhân đáng yêu trước đây đi ~"
"Cậu còn dám nói!!! Về nước lâu như vậy mà không tìm tớ!"
Trầm Tịch Dương nhún vai, vẻ mặt vô tội, "Đâu có nha, tớ mới về được gần hai tuần thôi! Với lại muốn diện kiến Bạch nữ thần tất nhiên phải chuẩn bị lễ vật thật độc đáo rồi!"
"Cậu đấy, chỉ giỏi biện hộ. Thôi lý do tại sao năm năm trước cậu bỏ đi tớ mới không thèm quan tâm. Hừ, từ giờ cậu phải dùng quãng đời còn lại bù đắp!"
Người bạn này, không hỏi đến quá khứ, chỉ quan tâm tới hiện tại, tương lai của cô.....
Một cỗ ấm áp dâng tràn trong trái tim Trầm Tịch Dương.
Nhoáng cái hai người như trở lại năm năm trước lần đầu tương ngộ, cô đứng ở hàng liễu bên hồ ngâm khúc "Khuê oán" của Vương Xương Linh, Bạch Khánh Chi từ đâu xuất hiện đáp lại.
"Trưa nay mời cơm bản tiểu thư!"
"Một bữa cơm có là gì, Bạch nữ thần đem đến cho tiểu nữ một cái hợp đồng thật béo bở nha!"
Bạch Khánh Chi dường như nhớ ra điều gì đó, kích động hét lên, "Con nhỏ này, khai mau, cậu còn giấu tớ điều gì nữa? Ra nước ngoài năm năm về nước cái là thành nhà thiết kế thời trang, có phải cậu định ngày mai đổi thành sát thủ tổ chức xã hội đen không?"
Lập tức Trầm Tịch Dương ho khan khù khụ, cố gắng lấy lại bình tĩnh rồi xua tay nói, "Bạch nữ thần à, một thiếu nữ xinh đẹp như hoa, chân yếu tay mềm như tiểu nữ, sao người có thể nghĩ xấu về người ta thế chứ?"
"Xì, già khọm hai mươi sáu tuổi đầu rồi còn bày đặt thiếu nữ gì nữa!"
"Cậu sai rồi! Chỉ cần trong lòng có xuân thì mãi xuân nhé!"
Đúng lúc này thì Vu Tử cùng Hà Dĩnh Nhi bước vào, nhìn thấy bộ dáng thân thiết của hai người họ cùng với nụ cười trên khuôn mặt bình thường vốn lạnh lùng của Bạch Khánh Chi thì cằm suýt nữa rớt xuống đất!
Mẹ ơi, hôm nay cũng xảy ra nhiều chuyện thật kích thích! Hà Dĩnh Nhi ôm trái tim bé nhỏ của mình khẽ thì thầm, tim ơi, mày đập chậm lại chút nào!!!
Hai nữ thần trong lòng cô lại quen nhau a!!! Mà bộ dáng thế kia chắc chắn không tầm thường.
Nghĩ lại những năm gần đây Bạch Khánh Chi không có lấy một tin đồn scandal nào liên quan tới đàn ông mà Dương tỷ nhà cô chắc chắn không có tình cảm với đàn ông rồi, vì thế mới phải đi bệnh viện trung ương dùng mấy USD mua t*ng trùng sinh ra bảo bối...
Nhìn thấy nụ cười quái dị, có chút thô bỉ trên mặt Hà Dĩnh Nhi, Trầm Tịch Dương cứ cảm giác có gì đó sai sai, nhưng nhất thời không lí giải được sai ở chỗ nào.
Vu Tử vỡ lẽ, "Bảo sao thái độ em khác lạ như thế. Thì ra là người quen."
Bạch Khánh Chi giới thiệu, "Chị Vu, đây là người bạn thân của em mới từ nước ngoài trở về, Trầm Tịch Dương."
"Còn đây là Vu Tử, chị ấy là quản lý của tớ mấy năm gần đây."
Trầm Tịch Dương cùng Vu Tử gật đầu, coi như chính thức chào hỏi.
"Hà Dĩnh Nhi, quản lý của tớ. Còn đây là Bạch Khánh Chi, bạn tốt của chị, chắc chị Vu khi nãy em đã làm quen rồi?"
"Dạ vâng...."
"Hợp đồng đã soạn xong rồi chỉ chờ hai người ký tên nữa là ok."
Hợp đồng rất nhanh được hoàn tất, Trầm Tịch Dương nhìn đồng hồ thì đã hơn 10h. Phải nhanh lên chút, nếu không sẽ không kịp mua đồ.
Cũng may gần công ty của Bạch Khánh Chi có một siêu thị khá lớn. Thế là hai cô gái cùng đi, Trầm Tịch Dương đi trước chọn đồ, Bạch Khánh Chi ở phía sau đẩy xe.
Nhìn Bạch Khánh Chi từ đầu tới chân đều trùm kín mít thì Trầm Tịch Dương phá lệ cười to, "Haha, nhìn cậu chẳng khác gì ninja cả.... Đi với cậu thật nguy hiểm. Bất cứ lúc nào có thể bị fan cuồng của cậu xâu xé."Quả thật Trầm Tịch Dương nói không sai, khí chất thần tượng ở Bạch Khánh Chi rất thu hút người khác, dù cô ấy đã đội mũ đen, bịt khẩu trang, lại đeo kính đen.
Bạch Khánh Chi cũng không vừa đáp trả, "Mọi khi đi với hai bé trợ lý tớ cũng không có cảm giác nguy hiểm vậy đâu! Còn không phải do cái bản mặt hoa đào thối của cậu! Đáng lẽ ra cũng phải buộc cậu thành cái bánh chưng mới đúng!"
Khóe miệng Trầm Tịch Dương giật giật, "Bạch nữ thần này, cậu đừng có mà hắt vũng nước bẩn lên người tớ! Quyết định đi, tối nay thích ăn gì?"
"Tớ muốn ăn đồ nướng."
"Tớ tưởng cậu phải ăn kiêng dữ lắm chứ mà thôi cậu cũng gầy sắp thành que củi rồi, chúng ta bây giờ đi mua dụng cụ nướng này, các loại thịt này, rau sống, củ quả này... À phải, bảo bối thích hải sản, mua thêm tôm hoàng đế đi..."
"Bảo bối?"
Trầm Tịch Dương lúc này mới nhớ ra chưa kể cho cô ấy nghe về Khanh bảo bối, không biết con nhỏ này có suy nghĩ gì khi biết tin cô làm mẹ đơn thân đây...
"Bí mật, chút nữa về nhà tớ cậu sẽ biết!"
"Xì, còn ra vẻ thần bí như vậy làm gì chứ!"
****
11h30p, Trạch Cầm Viên.
"Cháu, cháu là con của Trầm Tịch Dương?" Bạch Khánh Chi há hốc mồm kinh ngạc hỏi.
Khanh bảo bối thân sĩ ưu nhã cúi đầu, "Dạ phải, cháu là Trầm Huân Khanh, mami đã từng kể cho cháu nghe về cô, rất hân hạnh được biết cô, Bạch tiểu thư xinh đẹp."
Bạch Khánh Chi nhìn đứa bé chừng năm tuổi bộ dáng nhỏ nhắn như bánh bao, khuôn mặt phấn nộm, đôi mắt hoa đào cười như không cười, thực sự rất "xinh đẹp".
"Chào cháu, cháu đáng yêu quá đi!!!!!!!! Thật bất công, Trầm Tịch Dương tại sao xú nữ nhân như cậu lại có bảo bối dễ thương như vậy chứ?"
Trầm Tịch Dương đang trong phòng bếp pha nước cam nghiến răng, tại sao ai nhìn thấy bảo bối cũng có phản ứng như thế? Hay là gen của ai kia quá cường hãn, át cả gen trội của cô?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.