Mạt Viện máu nóng trong người xông lên, đạp thật mạnh vào bụng Liễu Huệ. "A Quý, cứu em. Cô ta điên rồi, cô ta muốn giết em...." A Quý lúc này như bị hoá đá, tiền đồ rộng mở của y coi như là đi tong rồi. Nhớ lại đêm qua trên giường Liễu Huệ rót mật vào tai y, nói cho y biết kế hoạch ngày hôm nay. Chỉ cần đuổi được Trầm Tịch Dương ra khỏi công ty, Phó tổng sẽ nâng anh ta lên làm trưởng phòng tài chính, sau này tiền đồ vô lượng. A Quý thấy cũng bùi tai, vừa được thăng tiến, vừa giữ trong sạch cho Liễu Huệ, lại có tiếng ngủ với Trầm Tịch Dương xinh đẹp như hoa kia, cớ sao y lại không làm..... A Quý còn tự vẽ ra mộng tưởng nếu Trầm Tịch Dương cùng đường, y giang rộng vòng tay ra che chở, biết đâu có thể có được cả trái tim lẫn thân thể của mỹ nhân. Liễu Huệ thấy A Quý căn bản không để ý tới mình, dứt khoát túm lấy đuôi váy của Mạt Viên, kéo mạnh xuống. "Mày đừng có tưởng tao hiền là bắt nạt! Tao đã ngứa mắt mày từ lâu lắm rồi!" "Dựa vào cái gì mày có thể quang minh chính đại ở bên A Quý, còn tao phải núp trong bóng tối ?" Mạt Viện suýt chút nữa đâm đầu xuống đất, cũng may bàn tay cô ta mau chóng bám được vào mép bàn. Mạt Viện lại càng hung hăng bồi thêm cho Liễu Huệ vài phát, "Con điếm không biết liễm sỉ này! Hôm nay tao phải đánh cho mày tàn phế, để xem bọn đàn ông có cần mày nữa không ?" Trầm Tịch Dương đứng một bên xem kịch vui, chó cắn chó đích thực thú vị a! Mạt Viện kia cũng chẳng oan ức gì đâu, bất cứ cô gái nào chỉ cần nói chuyện với A Quý vài câu là cô ta lại ghen lồng lộn lên, thậm chí còn thuê người đánh ghen, huỷ hoại danh tiết của người ta! Hừ, để xem từ nay còn dám ai mắng bảo bối nhà cô nữa không! Chỉ tiếc thay Kính Thiên Dương, đã thiết kế tới cục diện này rồi, bố trí cả từ phía Mạt Viện lẫn A Quý, Liễu Huệ, phút chóc vẫn bị cô lật kèo..... Chậc, yên tâm đi, rất nhanh cô cũng sẽ tặng cô ta "món quà nhỏ" ra mắt.... Mọi người xem tới đây thì đều trầm trồ, cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề. Hoá ra là một màn tra nam, cẩu nữ lén lút qua lại sau lưng bạn thân. Sau đó đổ hết trách nhiệm lên người cô gái kia. Mẹ kiếp, mấy người này cũng thật không biết xấu hổ. Nếu hôm nay cô gái này không bình tĩnh ứng phó, xử lý tỉ mỉ như thế, e rằng kết cuộc không phải nói! "Hôm nay cuối cùng tôi cũng được mở mang tầm mắt, trên đời này thực lắm loại người a!" "Mẹ kiếp, kĩ thuật ngậm mắng phun người cũng quá ghê gớm rồi! Ông đây cũng suýt bị lừa..." "Loại người như thế này cũng làm việc ở Kính thị được sao ?" ".............." "Phó tổng, việc này phải giải quyết sao a ?" Lâm Thiên nhìn về phía Kính Thiên Dương xin chỉ thị. Kính Thiên Dương lúc này đây đã tức đến nổ mũi, cô ta không ngờ Trầm Tịch Dương lại lợi hại như vậy! Kế hoạch hoàn hảo của cô ta..... "Khụ, Phó tổng ngài...." Lúc này Kính Thiên Dương mới giật mình nhớ ra bên kia có rất nhiều người vây xung quanh, để giữ hình tượng của mình, cô ta cần phải có một câu trả lời hợp lý. "Nói xấu đồng nghiệp trong công ty, sa thải toàn bộ mấy người họ đi!" Kính Thiên Dương căn bản không thể làm quá gắt, ngăn không cho đám người kia cùng đường chó cắn càn nói bậy. Trầm Tịch Dương không cảm xúc, nhìn về phía người phục vụ, nhẹ nhàng nói, "Phiền anh để hai suất cơm tôi vừa gọi vào hộp mang về được không ?" Đã đến đây tất nhiên không thể tay không về được rồi, bụng cô còn đang biểu tình đây này. Người phục vụ đáp, "Tất nhiên rồi. Cô đợi một chút, tôi đi đóng gói cho cô liền." "Dĩnh Nhi, em ở lại đây một lát lấy đồ ăn được không ?" Hà Dĩnh Nhi bây giờ trong mắt toàn là sự sùng bái với Trầm Tịch Dương, "Dạ, được ạ." Trầm Tịch Dương không nói gì thêm, cầm lấy túi xách đi ra phía cửa, đám người vây quanh thấy vậy đều tự giác tránh đường. "Xin lỗi cô, vừa này là tôi quá khích...." "Phải đó, suýt nữa chúng tôi bị kẻ xấu lợi dụng đổ oan cho cô rồi...." Trầm Tịch Dương gật đầu, bâng quơ nói một câu, "Chỉ mong lần sau mọi người có thể bình tĩnh phán đoán, nhìn nhận sự việc một cách thấu đáo hơn." Sau đó cô quay người đi thẳng. Bóng lưng cô gái thẳng tắp mà kiên cường, ưu nhã mà cao quý dần khuất khỏi tầm mắt của mọi người sau dòng xe cộ tấp nập. Mãi một lúc sau, mọi người mới hoàn hồn. Kính Thiên Dương đôi mắt đục ngầu, bàn tay dưới mép bàn đã nắm chặt tới mức nổi lên từng đường gân xanh. Con khốn đó vậy mà từ đầu tới cuối không hề liếc nhìn cô ta một lần, tựa như căn bản xem thường cô ta.... Điều đáng hận là hôm nay cô ta lại hao tốn bao công sức mời ba người Mạc Tu Nghiêu, Kính Thiên Minh và Tần Gia Huyên đến dùng bữa, bọn họ đều ở căn phòng phía trên!!! Trầm Tịch Dương, mày cứ huyênh hoang khi còn có thể! Rất nhanh thôi tao sẽ cho mày nếm thử cảm giác thế nào là sống không bằng chết. Mạc Tu Nghiêu- là của tao! .....Kính Thiên Minh- cũng là anh trai tao!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]