Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân đã trở về!
Kính Thiên Minh hừ lạnh, đừng tưởng anh không biết tên này có chủ ý gì! Dám mượn danh anh làm bàn đạp! Nếu không phải nể mặt hắn ta từng giúp anh một lần, mười tám đời tổ tông Mạc gia đã sớm bị đào lên rồi!
"Người tới, đưa cô ta ra ngoài!"
Bằng Nhược Ái mau chóng bị bảo vệ lôi đi, cô ả cũng không phải ngọn đèn dầu cạn, lúc này có chút thông minh, thức thời im miệng. Nếu còn ồn ào chỉ sợ hậu quả còn nặng nề hơn thế này.
Tiếng nhạc du dương chậm rãi ngân lên. Lúc này mọi người mới sực tỉnh, vội vã tản lui ra, để lại một khoảng sân khấu rộng.
Mạc Tu Nghiêu hơi cúi người, bàn tay thon dài hướng về phía cô, "Trầm tiểu thư, mời."
Trầm Tịch Dương trong lòng thở dài, còn chưa kịp phản ứng thì móng vuốt của ai kia đã vô sỉ ôm lấy eo cô.
Cả hội trường chốc lát tối om, ánh đèn bàng bạc rất nhanh phủ xuống thân ảnh hai người, như ngăn cách họ với thế giới bên ngoài.
Hai người đều hướng tầm mắt sang ngang, không có nhìn trực diện đối phương. Bước chân lướt nhanh theo điệu nhạc.
Trầm Tịch Dương thật muốn cmn tàng hình! Đây là điệu nhảy Tango a! Tango được mệnh danh là vua của những vũ điệu nóng bỏng, cực kì táo bạo.....
Hai người đều ra sức chèn ép, đàn áp đối phương, thành ra một giai điệu lãng mạng lại hoá thành công cụ để tàn sát.
Thế nhưng trong mắt người ngoài lại là hình ảnh của một đôi trai gái đang say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-the-phu-nhan-da-tro-ve/1502988/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.