Phòng bệnh chỉ có mỗi một nam một nữ lại không quá thân quen thì khó tránh khỏi cảm giác ngại ngùng đặc biệt là đối với một người phụ nữ như Bội San. 
Cô nằm nghiêng người trên giường bệnh, và phía sau lưng không ai khác chính là nam nhân quyền lực kia. 
Anh vẫn ngồi đó từ khi Bội San tỉnh lại cho đến bây giờ cũng đã hơn 30 phút trôi qua, mặc dù Bội San rất không hiểu tại sao Đình Hạo Nguyên nửa đêm nửa hôm lại chạy đến bệnh viện chỉ vì một nữ nhân viên bình thường trong công ty, nhưng cô lại không dám mở miệng hỏi thẳng ra. 
Dẫu sao khi đối diện với người đàn ông nổi tiếng tàn khốc này cô vẫn cứ cảm thấy có chút lo sợ, và kiêng dè là điều không thể thiếu. 
Không gian trong phòng bệnh cứ lặng lẽ trôi qua trong yên tĩnh, Đình Hạo Nguyên vẫn chăm chú lướt điện thoại cho đến khi... 
*Cộc cộc cộc* 
Phòng bệnh vang lên tiếng gõ cửa anh mới cất điện thoại vào túi quần, đi ra mở cửa. 
Chưa tới 30 giây sau, Đình Hạo Nguyên đã quay trở lại, trên tay anh là một hộp thức ăn giữ nhiệt người làm vừa mang tới. 
"Ngồi dậy ăn cháo." 
Tuy đang lo lắng và quan tâm cho Bội San nhưng anh lại chẳng biết cách nói chuyện, suốt 29 năm qua anh chưa từng cư xử ôn nhu, ân cần với bất cứ ai nên lần đầu tiên thể hiện thì khó tránh khỏi sự vụng về, cứng nhắc. 
Chẳng biết do Bội San thuộc tuýp người đơn thuần, hay là đang sợ Đình Hạo Nguyên mà cô lại rất ngoan ngoãn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-si-hay-o-lai-ben-anh/945394/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.