Bước ra khỏi cửa tiệm, cô gái có mái tóc màu hạt dẻ quay sang hỏi cha mình: "Con nghĩ cha hết làm trò bói toán rồi mà? Sao hôm nay lại nói mấy chuyện kia cho cậu ta?"
Ông lão chỉ cười không đáp. Nhìn lên bầu trời, cảm thấy bầu trời hôm nay đẹp đến kì lạ. Trong xanh như vậy, gió mát như vậy.
Ông chẳng qua chỉ là người qua đường, nhìn thấy nhân sinh của mỗi con người. Ông lí ra không nên nói gì, nhưng khi bắt gặp ánh mắt xinh đẹp của cô gái trẻ kia, không hiểu vì sao lại khiến ông đau lòng. Thì ra, ở thế giới hiện đại như này, vẫn còn xuất hiện những tình cảm đẹp đến như vậy.
Thở dài ra tiếng, ông để con gái mình dìu đi, không lâu sau đã hoà lẫn với đám đông đi bộ trên vỉa hè.
...
Lãnh Phong nhìn bóng dáng ông lão rời đi với ánh mắt mơ hồ. Cậu ta xưa nay đều không mê tín dị đoan, cũng chẳng quan tâm lắm đến cái chuyện dùng tâm linh nhìn người. Bất quá, cái mà ông lão khiến cậu ta để ý lại chính là vấn đề khiến cậu đau đầu.
Lãnh Phong cũng không phải kẻ ngốc, đối với trạng thái của Cố Nhược Hi đương nhiên để tâm. Cô gái này kể từ khi cậu ta tiếp xúc, ở phương diện nào cũng tốt, ngoại trừ việc ngoại giao có chút kém. Cô ấy đến ngay cả một bạn học trên trường cũng không có.
Ban đầu cậu ta còn tưởng Cố Nhược Hi mắc chứng sợ đám đông, kém giao tiếp. Nhưng với kinh nghiệm làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-nhiet-yeu-lai-lan-nua/2774951/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.