Hôm sau, Kiệt Dực Ngạo dậy rất sớm, hắn đi vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân rồi thay một bộ suit đen.
Nhìn đến cô gái nhỏ vẫn còn đang say giấc nồng trên giường, hắn quả thật chỉ biết lắc đầu cười khổ. Hắn hơi cúi người, hôn nhẹ lên gò má phiếm hồng.
Mịch Quỳnh bất giác nhíu mày vì sự phản sáng của ánh nắng mặt trời, cô dụi dụi mắt, nửa mơ nửa tỉnh nhìn hắn.
- Chú già, anh dậy rồi sao? - Quỷ ham ngủ, anh đi làm đây, ở nhà nhớ ăn sáng. Thắt cà vạt cho anh!
Hắn vừa nói vừa nhét vào tay cô chiếc cà vạt đỏ đô đơn điệu, môi mỏng khẽ nâng lên.
- Chú già, lại gần chút em mới thắt được!
Kiệt Dực Ngạo rất thức thời tiến về phía cô, đầu hạ xuống, tay Mịch Quỳnh len qua vòm cổ nam tính của hắn, sau đó tỉ mỉ thắt theo công đoạn.
- Anh lớn rồi mà, sao cứ bắt em thắt vậy...
Làm bộ trách móc, Tương Mịch Quỳnh bĩu môi, tỏ vẻ ghét bỏ.
- Anh bắt nạt em à?
Hắn nhếch mép, bị bộ dạng nhõng nhẽo như chú mèo của cô chọc phì cười.
- Đúng rồi, chú già vừa xấu xí vừa lớn tuổi bắt nạt em, ỷ mạnh hiếp yếu. Hôm qua ấy...
Nhớ đến cuồng phong bão táo hôm qua, cô lại vô giác đỏ mặt, thẹn thùng cúi đầu. Người đàn ông này quá mức cường hãn, hoàn toàn không để cô nghỉ ngơi một giây một phút nào. Cứ thế hai người bọn họ triền miên dây dưa đến sẩm sáng. Kết quả bây giờ hạ thân cô đau nhức, còn hung thủ gây án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-ac-xin-dung-chiem-huu-em/4507202/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.