"Khoan về nhà, chúng ta đi khách sạn đi."
----------------------
Lâm Túc nghiêng người sát tới chiếc cổ thon dài vẽ ra đường cong hoàn mỹ, hai hàng lông mày dài mảnh, đôi con người trong suốt sáng ngời, nét mặt màu da trong bóng đêm tuy không rõ lắm nhưng vẫn sáng như ngọc, Diệp Đồng giống như thất thần, hàng lông mi kia thật dài cong lên, môi vẽ ra ý cười, Lâm Túc nhìn thấy đôi má trắng trẻo của Diệp Đồng ngay lúc đó đỏ lên, tính cả chiếc cổ tinh tế trắng nõn kia cũng đỏ lên vì xấu hổ.
Thời gian dường như dừng lại ở hình ảnh đó, mắt thấy Lâm Túc thật sự muốn hôn tới, Diệp Đồng bị dọa nhảy dựng, cô ngả người ra sau, tay lanh lẹ bụm miệng Lâm Túc....
Nghĩ tới chung quanh là khu dân cư, cả phố đều là hàng xóm láng giềng, Diệp Đồng nhanh chóng quay đầu nhìn xung quanh, may mắn là ngõ nhỏ không có người qua lại, nếu như bị người quen nhìn thấy không chừng sẽ nói với ba mẹ, cho nên...
"Chị nhìn rồi, không có ai cả." Khi Lâm Túc mở miệng nói chuyện, hơi thở ấm áp như dòng nước ấm chảy trong lòng Diệp Đồng, thậm chí có thể cảm nhân được nhiệt độ từ đôi môi mềm mại kia.
Lúc này Diệp Đồng mới phát hiện bản thân còn bụm miệng Lâm Túc, quay mặt lại nhìn thấy đôi con ngươi đang mỉm cười kia, lỗ tai nóng lên, giống như bị điện giật lấy tay xuống, nhưng bị Lâm Túc ngay lập tức chế ngự.
"Lâm Túc, chị đừng như vậy." Diệp Đồng hãi hùng khiếp vía, vừa cố thoát khỏi tầm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-tong-giam-on-nhu-cua-minh/1202112/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.