Giọng điệu này làm cho Diệp Đồng giận mà cười.
Cô và Lâm Túc không còn xa cách như trước, Lâm Túc đối với yêu cầu của cô cũng chỉ là câu trả lời đơn giản tuân lệnh, chỉ là hai chữ nhưng khiến cho cô có cảm giác an toàn, bởi vì bất kể cô đưa ra yêu cầu gì, Lâm Túc ít khi từ chối.
Gần đến giờ hẹn, Diệp Đồng cầm điện thoại bỏ lại vào túi, đang suy nghĩ chút nữa gặp mặt, phía sau bỗng truyền tới âm thanh:
"Diệp Đồng."
Là giọng Bạc Y Cảnh.
Diệp Đồng có chút ngoài ý muốn quay đầu lại nhìn qua, Bạc Y Cảnh đang đi tới gần phía cô, ánh mắt Diệp Đồng nhìn chung quanh vài vòng, ở bên cạnh Bạc Y Cảnh không phát hiện bóng dáng chị em tốt của mình.
"Uống nước đi." Bạc Y Cảnh vặn nắp mở một chai nước khoáng đưa cho cô.
Diệp Đồng cười nói:
"Cảm ơn."
"Chị nghe thư ký nói em vẫn còn ở đây, thấy em xong việc nên tới xem chút, sao, không có vấn đề chứ?" Bạc Y Cảnh quay đầu nhìn thấy trán trơn bóng của Diệp Đồng rịn mồ hôi, tới cũng đúng lúc lắm, chắc hẳn là Diệp Đồng vừa mới làm xong việc.
"Không thành vấn đề." Diệp Đồng trả lời, cô cầm chai nước khoáng uống vài ngụm thông giọng, tới tập đoàn Kỷ thị bận rộn 3 tiếng, tới tới lui lui một ngụm nước cũng chưa uống.
Cô đặt chai nước xuống nhận lấy nắp từ Bạc Y Cảnh đóng lại, đặt bên bậc, nhẹ giọng hỏi:
"Hoài Thu không gây chuyện với chị chứ?"
"Em ấy dám sao." Bạc Y Cảnh híp mắt, khóe môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-tong-giam-on-nhu-cua-minh/1202095/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.