Kỷ Hoài Thu bảo vệ Diệp Đồng hận Lâm Túc, cháu gái bảo vệ cô cô chắc chắn hận Kỷ Hoài Thu, hận qua dỗi lại, không chừng long trời lở đất. Diệp Đồng cũng không quên Kỷ Hoài Thu nói qua chuyện lần trước Lâm Sanh đoạt miếng đất của Kỷ Hoài Thu. Thật sự vội vàng Diệp Đồng nghe thấy tiếng cười khẽ của Lâm Túc mới kịp phản ứng nhanh chóng thu tay, đóng cửa xe ngồi ở chỗ gần cửa sổ.
Một trái một phải, ở giữa là khoảng cách, Lâm Túc quay đầu nhìn Diệp Đồng, cô nhớ kỹ Diệp Đồng thích lúc xe chạy mở cửa đón gió, vì vậy chủ động phá vỡ bầu không khí trầm mặc này:
"Muốn mở cửa sổ không?"
Diệp Đồng nghe xong khá bất ngờ, cô hướng về phía Lâm Túc khẽ cười:
"Không cần, bên ngoài trời lạnh."
"Phải, rất lạnh. Mấy nay nhiệt độ xuống thấp trêи diện rộng, Diệp tổng giám chú ý giữ ấm."
"Cảm ơn, cô cũng vậy."
Lâm Túc nhìn Diệp Đồng, ánh mắt dời xuống bộ đồ hôm nay Diệp Đồng mặc.
Áo len cổ cao thuần trắng che khuất chiếc cổ thon dài, phối hợp với áo khoác dài, gương mặt nhu hòa thêm vài phần khí khái. Diệp Đồng tuy rằng tính cách dịu dàng lại hay quan tâm chăm sóc, ở chung rất thoải mái nhưng đối với cô thời thời khắc khắc đều dựng đầy gai nhọn quanh người.
Diệp Đồng không muốn nói về việc tư, sau khi trả lời Lâm Túc, Lâm Túc cũng không nói gì nữa, khóe mắt của cô lơ đãng liếc nhìn Lâm Túc, ai ngờ Lâm Túc cũng đang nhìn cô, Lâm Túc nghĩ làm sao làm mềm gai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-tong-giam-on-nhu-cua-minh/1202072/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.