Cách lớp áօ ɭót thật mỏng, hai tay Lâm Túc nhẹ nhàng phủ lên bụng bằng phẳng của Diệp Đồng, áo sơ mi len bên ngoài che khuất cổ tay của cô, bên trong áo 10 ngón tay thon dài rất sợ làm kinh động đến Diệp Đồng, dán lấy bên dưới nhưng một cử động nhỏ cũng không dám, từ lòng bàn tay truyền đến cảm giác âm ấm làm cho cô lưu luyến không muốn rời, tay Lâm Túc một năm bốn mùa đều lạnh đến thấu xương, có ủ ấm cũng không ấm nỗi.
Cho dù ủ không ấm Diệp Đồng vẫn thương tiếc, sau cùng vẫn cầm tay Lâm Túc giúp Lâm Túc ủ ấm, giống như bây giờ bắt lấy bàn tay đặt ở bụng dùng nhiệt độ cơ thể ủ ấm bàn tay lạnh lẽo đó.
Chỉ tiếc Lâm Túc trước mắt Diệp Đồng đã không phải là Lâm Túc sau khi say rượu đã nằm sâu trong ký ức của cô, Diệp Đồng đối với hành động của Lâm Túc vừa tức vừa muốn cười, nắm lấy cổ tay Lâm Túc dùng sức kéo 2 bàn tay đó ra.
Đã thành thói quen khi bị từ chối Lâm Túc nhíu mày, nhấc góc áo Diệp Đồng lên muốn đưa tay vào nhưng Diệp Đồng nhanh chóng đẩy ra, hung dữ nói:
"Không được tới gần tôi!"
Lâm Túc sửng sốt, ngước mắt nhìn Diệp Đồng một lúc lâu, cô không hiểu nhưng sau đó cũng chậm rãi thu tay lại, ngồi bên cạnh Diệp Đồng quả thật không có sáp tới gần nữa. Hai bàn tay nhẵn nhụi đặt ở giữa hai chân đang xen nhau.
Tiêu Tử Ngọc từ kính chiếu hậu nhìn thấy cảnh kia, đại lão bản nhà cô ủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-tong-giam-on-nhu-cua-minh/1202064/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.