Chap trước : Phương Cẩn, hi vọng là giả chờ em
\-\-\-\-\-\-
Nhận được điện thoại sau đó cô tức tốc chạy ngay vào bệnh viện, trong lòng luôn quan niệm cầu mong mọi chuyện là giả nhưng mọi ý nghĩ đều bị dập tắt khi vừa đến cửa phòng đã nghe thấy tiếng khóc của bà Phương
Cô vội vàng chạy lại bên giường bệnh của anh ôm anh thật chật , nước mắt mau rơi
" Cẩn, anh nói yêu em mà , sao anh lại chết chứ "
Anh vẫn nằm im đó chỉ có máy đo nhịp tim đang từng hồi yếu ớt
" Con bà nó, anh tỉnh dậy cho em "
Cô lay lay anh dậy nhưng đáp lại cũng chỉ là im lặng
" Anh nói muốn cầu hôn em mà, em đồng ý, đồng ý làm vợ anh, chỉ cần anh sống lại thôi , huhu "
Cô khóc , nước mắt thấm qua áo của anh , đột nhiên có ai ôm xiết chặt cô , ngỡ ngàng thì ra đó là anh
" Em nói rồi đấy nhé, em sẽ làm vợ anh, ai nuốt lời làm cún "
" Con bà nó, anh lại lừa gạt em à ?"
Cô đẩy anh ra giơ tay định đánh thì bị bà Phương ngăn cản lại
" Ấy ấy con dâu nó còn mệt để khi nào nó khỏe hẳn đánh cũng không muộn , nào nào con không chịu cũng phải nể tình mẹ bỏ ra mấy củ hành để khóc chứ "
Bỏ ra mấy củ hành ? Gia đình các người nhiều tiền quá không biết làm gì à ?
Mẹ à, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-chieu-vo-het-muc/3196370/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.