Chap trước : Cẩn , người ta sợ
\-\-\-\-
" Cẩn , người ta sợ "
Bọn bắt cóc : ??? Chị ăn gì tụi em cúng ? Ai mới là người sợ ai hả ?
Đám vệ sĩ : thiếu phu nhân, nhà người bán bánh tráng sao ?
Trịnh Đạt : cô gái này thật thú vị
Phương Cẩn : vợ mình là số một
Anh hồi phục trạng thái , chạy lại nhào ôm cô, giúp cô cởi trói , hai người ôm nhau thắm thiết
" Vợ ơi , em có sao không ? Oa anh lo cho em quá "
" Cẩn , em sợ a "
Bọn bắt cóc : này này anh kia chúng tôi mới là người có sao nè
Trịnh Đạt , vệ sĩ : hai người ôm tiếp đi tụi tôi về....
\-\-\-\-\-
Tại nhà lớn Phương gia hai ông bà Phương cũng lo lắng không kém , ông Phương thì đi đi lại lại còn bà Phương thì lẩm bẩm " nam mô "
Có tiếng chuông cửa , quản gia chạy ra mở cửa rồi báo là họ về , hai ông bà chạy ra , bà Phương chạy lại ôm cô thút thít
" Huhh , con dâu mẹ lo quá "
Cô thấy bà khóc thì mỉm cười , lần đầu tiên cô cảm nhận được hơi ấm từ mẹ nhất định cô sẽ thật tâm yêu thương người mẹ chồng này
" Mẹ , con không sao , mẹ đừng lo "
Bà Phương nghe cô nói thì nín khóc , vội đẩy cô ra tỉnh bơ nói
" Đâu. Mẹ lo cho bọn bắt cóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-chieu-vo-het-muc/3196364/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.