Chương trước
Chương sau
Buổi chiều, điện thoại của Lục Tư Thần lần nữa gọi đến.
Cố Manh Manh còn nằm ở trên giường, sau khi nhận được điện thoại của anh, lười biếng lên tiếng nói: “Chuyện gì vậy?”
Lục Tư Thần nghe ngữ điệu này của cô, không khỏi nhăn đầu lông mày.
“Em đang làm gì vậy?”
Anh hỏi.
Cố Manh Manh quay đầu nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ, bỉu môi nói: “Ngủ a!”
Lục Tư Thần: “…”
Có Manh Manh tiếp tục nói: “Anh tan làm chưa?”
Lục Tư Thần thở dài: “Em còn ở trên giường? Bảo bối, lúc này là lúc nào rồi, thái dương đều phơi nắng đến cái mông của em rồi, còn chưa chịu rời giường?”
“Ha ha ha…”
Cố Manh Manh bị lời của anh chọc cười.
Cô nói: “Lục Tư Thần, anh cư nhiên cũng biết đùa, thật khôi hài.”
Lục Tư Thần: “…”
“Em khó chịu á…” Cố Manh Manh tiếp lấy đè giọng xuống, làm bộ đáng thương nói: “Toàn thân em bây giờ trên xuống đưới đều không thoải mái, cho nên, không phải em muốn ngủ nướng, mà là cơ thể của em muốn ngủ nướng, cái này trách không được em.”
Đây là cái cớ gì vậy?
Lục Tư Thần giả vờ lớn tiếng, ra lệnh: “Được rồi, không cho phép nằm lỳ trên giường nữa, lập tức rời giường!”
“Không muốn…”
Có Manh Manh làm nũng: “Người ta khó chịu mà.”
Lục Tư Thần không cho là đúng, nói: “Nếu như thân thể không khỏe, có thể kêu quản gia gọi người đến xoa bóp.”
“Át”
Cố Manh Manh khẽ hô: “Chính là cái lần trước? Không phải không phải không phải, em mới không cần, em không muốn người xoa bóp, kiên quyết không muốn!”
“Bảo bồi!”
Lục Tư Thần không vui.
Cố Manh Manh trở mình, quyệt miệng: “Thật sao thật sao, em lập tức rời giường là được. Nhưng, hôm nay anh không được kêu em đến công ty tìm anh nữa, em bây giờ rất không có tỉnh thần, không có chút nào muốn ra ngoài…”
Cái này tiểu kiều khí, thật là cho cô điểm nhan sắc, cô liền dám mở phường nhuộm!
Nhưng…
“Được, hôm nay em không cần qua.”
Lục Tư Thần thỏa hiệp.
Đây hoàn toàn chính là xuất phát từ tâm tính cưng chiều.
Bên này, Cố Manh Manh nghe xong lời này, mừng rỡ không thôi.
“Ừm ừm, em đây liền ở nhà nghỉ ngơi, ngoan ngoãn chờ anh tan làm về anh cơm chung, chịu không?”
“Dược…
Lục Tư Thần đáp, vừa tưởng tượng lấy bộ dạng của anh bây giờ, nhất định là cười tươi như hoa.
Sau khi cúp điện, Cố Manh Manh ở trên giường khoảng nửa tiếng, sau đó lười biếng rời giường rửa mặt, đi xuống lầu.
Quản gia nghe thấy động tĩnh, lập tức bước nhanh tới.
Chỉ là, sau khi nhìn thấy trang phục Cố Manh Manh, nhất thời lại ngây dại.
“Tiểu phu nhân?”
Vẻ mặt của ông rất kinh ngạc.
Cố Manh Manh đã sớm có dự tính, vô cùng bình tĩnh mở miệng nói: “Gần đây nhiệt độ có phải có chút giảm? Hôm nay tôi cảm thấy có chút lạnh.”
“Hả?”
Quản gia chần chờ, thầm nghĩ lấy làm như thế nào tiếp.
Sự thực là, gần nhất khí trời nhiệt độ chẳng những không có giảm, ngày hôm nay ngược lại còn tăng vài độ.
Nhưng…
Ông đánh giá cách ăn mặc dài tay của Cố Manh Manh, cuối cùng vẫn là lựa chọn nói láo.
“Đúng vậy, tiểu phu nhân, gần nhát là hạ không ít, cô cảm thấy lạnh?”
Cố Manh Manh gật đầu.
Quản gia suy nghĩ một chút, tiếp tục lại nói: “Tôi giảm vài độ máy điều hòa trong phòng khách cho cô nha?”
Đừng a…
Cô đã rất nóng rồi, không được!
“Không phải không phải không phải!”
Cố Manh Manh liền vội vàng lắc đầu, khóe miệng nhỏ bé nói: “Hiện tại ở nơi này nhiệt độ đã rất thích hợp, không cần phải nữa nâng caol À, ý của tôi là, tôi mặc áo dày, cho nên bây giờ không lạnh, ha ha, không lạnh…”
Nói đến đây, trong lòng của cô lại là một hồi rơi lệ.
“Tiểu phu nhân? Tiểu phu nhân?”
Đúng lúc, thanh âm của quản gia lại bỗng nhiên truyền đến.
Cố Manh Manh lấy lại tinh thần, ngắng đầu nhìn ông: “Có chuyện gì vây?”
Quản gia cười nói: “Gần đây cô không phải là thích uống mật hồng trà sao? Bây giờ cô cần không, tôi đi chuẩn bị cho cô?”
“Được được!”
Cố Manh Manh tự nhiên là cầu còn không được.
Cô đã sớm rất khát.
Quản gia gật đầu: “Vâng, vậy bây giờ cô xem tivi ngoài phòng khách, tiểu phu nhân, bộ phim truyền hình gần đây cô theo dõi sắp bát đầu rồi!”
“Oh, là phát lại…”
Cố Manh Manh vừa nói, vừa đi về phía sô pha trong phòng khách.
Cô tiệp tục nói: “Tôi hôm qua đã quên xem, ngày hôm nay xem lại!”
“Vâng…”
Quản gia gật đầu, rồi lui về phía sau.
Cố Manh Manh mở tivi, sau đó tìm kênh mình muốn xem, nghiêm túc bắt đầu coi.
Qua một lát, quản gia liền bưng một ly hồng trà mật ông bốc khói đi tới.
Cố Manh Manh thấy thế, nhát thời kinh ngạc nói: “Tại sao là nóng?”
Quản gia nói: “Cô không phải cảm thấy lạnh sao? Uống chút nóng sẽ cảm thấy ấm trong người.”
Cố Manh Manh: “…”
Cô thực sự rất muốn nói, quản gia ông chuyên nghiệp như thế, thật sự tốt sao?
“Làm sao vậy, tiểu phu nhân?” Quản gia thấy Cố Manh Manh không nói lời nào, hơi nghỉ hoặc một chút: “Cô có phải không cần một chút?”
Cố Manh Manh thở dài.
“Quên đi, ông bận việc gì thì cứ làm đi.”
Cô phất phát tay.
*Vâng.”
Quản gia gật đầu, đi ra khỏi phòng khách.
Cố Manh Manh đem ánh mắt nhìn về phía trước TV, tiếp tục xem phim truyền hình, thẳng đến tivi chuyển sang tập sau, cô bưng hồng trà mật ong lên, nhàn nhạt nếm thử một miếng.
Hừm, đã nguội, uống rất vừa!
Sau đó…
Khi cô chuẩn bị uống một ngụm thứ hai, quản gia bỗng nhiên lại đi đến.
“Tiểu phu nhân…”
Ông đã mở miệng.
Cố Manh Manh ngẳng đầu nhìn ông, không có nháy mắt nói: “Có chuyện gì vậy?”
Ánh mắt quản gia nhìn chằm chằm ly hồng trà mật ong trong tay cô.
Cố Manh Manh có dự cảm rất xấu.
Quả nhiên…
“Tiểu phu nhân, cái ly hồng trà lạnh rồi, tôi đi pha nóng lại cho cô.”
Mẹ ơi hu hu!
Đây là muốn bức tử mình mà!
Cố Manh Manh khóc không ra nước mắt: “Tôi bây giờ.
không muốn uống nóng, quản gia, ôn để tôi yên tĩnh xem tivi được không? Tôi van ông!”
Quản gia quá sợ hãi.
“Tiểu phu nhân, cô ngàn vạn lần đừng nói như vậy!”
Ông dừng tay, vội vàng nói: “Cô cần gì liền trực tiếp phân phó tôi, đây đều là tôi phải làm, tôi tới nơi này làm việc, vốn chính là vì phục vụ cô và ông chủ, cho nên, cô cần tôi làm cái gì liền cứ việc nói, ngàn vạn lần không nên khách khí với tôi, nếu không, chính là tôi làm không tròn trách nhiệm, ông chủ biết mát hứng, hơn nữa, trong lòng tôi cũng sẽ băn khoăn, tiểu phu nhân, cô…”
“Được được được…”
Có Manh Manh nghe không nổi nữa, nhanh gật đầu nói: “Tôi biết rồi, tôi biết rồi, tôi về sau sẽ không khách khí với ông. Cái kia, quản gia, bây giờ không có chuyện của ông nữa, ông tiếp tục đi làm việc của ông, không cần quản việc của tôi.”
Quản gia nhíu mày: “Vậy cái ly hồng trà này…”
Có Manh Manh khóc không ra nước mắt: “Tôi muốn uống lạnh, ông nhanh đi đi…”
“Dạ vâng.”
Quản gia bắt đắc dĩ, lần nữa lui ra ngoài Muộn một lát, Lục Tư Thần mới vừa về đến nhà, một vật nhỏ liền nhảy đến, thân thủ bén nhạy như một chú thỏ.
Lục Tư Thần cúi người xuống, chuẩn xác không có lầm ôm lấy cái con thỏ nhỏ này.
Cố Manh Manh hai tay hai chân quần quít lấy anh, giọng ủy khúc: “Rốt cuộc anh cũng đã về, nếu mà anh không trở về, em sẽ bị quản gia xem như quốc bảo mà đối đãi!”
Lục Tư Thần thiêu mi: “Làm sao vậy?”
Cố Manh Manh hừ nói: “Anh không phát hiện bộ dạng bây giờ của em có gì khác sao?”
Lục Tư Thần nghe vậy, không khỏi quan sát cô…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.