Trong chiếc xe con, Lục Tư Thần đang nhìn lấy bản ghi chép, cửa xe bỗng nhiên bị người ở bên ngoài kéo mở ra, ngay sau đó, Cố Manh Manh quay người chui vào trong xe.
“Lục Tư Thần!”
Cô lên tiếng với giọng nói trong trẻo.
Lục Tư Thần ngẳng đầu, hơi hơi cắn môi: “Hôm nay đi học trễ rồi hả?”
“Không cói”
Cố Manh Manh lắc đầu.
Cô ngồi xuống, vừa buông cặp sách xuống vừa nói: “Tôi đã cài đặt đồng hồ báo thức rồi, không có khả năng đi trễ được.”
Lục Tư Thần trước hết đóng quyền sổ ghi chép lại, sau đó lấy ra một chiếc hộp vuông được thắt nơ ren hình con bướm ở bên hông.
“Đây là cái gì vậy?”
Cố Manh Manh mở to hai mắt và tràn đầy vẻ tò mò.
“Cho cô đấy.”
Lục Tư Thần nói rồi đưa cái hộp cho cô.
Cố Manh Manh cảm thấy vui vẻ: “Thật hả? Đây chính là anh tặng cho tôi hả?”
Lục Tư Thần vuốt cằm xem như là trả lời.
“Cảm ơn!”
Cố Manh Manh rất phần khích mà nhận lây.
Cô nhìn qua nhìn lại một chút, rồi hỏi một cách không có chắc chắn: “Vậy thì, bây giờ tôi có thể mở nó ra được không?”
Lục Tư Thần gật đầu: “Đương nhiên là được.”
Cố Manh Manh nhìn thấy anh không có phản đối gì liền ngay tức khắc bắt tay vào mở chiếc hộp.
Cô trước hết là gỡ bỏ cái nơ ren được buột kiểu con bướm, sau đó mới từ từ mở nắp hộp ra, ngay lập tức, một cái vòng tay pha lê tuyệt đẹp hiện ra trước mắt cô.
“Wowl”
Cô há to miệng.
“Có thích không?” Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-chieu-nhe-mot-chut/1671460/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.