Trong lớp học cô đang cố tập trung trong giờ toán nhưng lại không được bởi vì đang có 1 tên soái ca biến thái vẫn đang cứ nhìn chằm chằm vào cô. Ánh mắt của hắn vẫn cứ dán chặt lên người của cô không rời. Điều này cảm thấy khiến cô khó chịu
Cả lớp ai ai cũng đang hướng mắt trên bảng nên không ai để ý chuyện gì đang xảy ra phía sau. Cô bực mình lên tiếng
- anh có thôi nhìn em nữa không?
- anh nhìn là quyền của anh. Em cứ học tiếp đi
- nhưng em không thể tập trung vào bài được khi anh vẫn cứ đang nhìn em như thế
- em đừng bận tâm đến anh. Cứ coi anh như là người vô hình là được rồi
- anh...hừ mặc kệ anh
Không nói lại được hắn nên cô tức giận chẳng thèm bận tâm hay nói đến hắn dù chỉ 1 câu sau đó tập trung quay lại bài học tiếp
Hắn thích thú nhìn cô. Nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Hắn lâu lâu đôi lúc cũng có nhìn lên bảng khi cô Đan đang giảng bài cho mọi người. Ừm cô ta dạy cũng không tệ, cũng tàm tạm được, quan trọng nhất là
bảo bối của hắn có hiểu bài hay không
Hắn nhìn qua cô. Tay không nhàn rỗi mà để xuống dưới lần mò vào váy cô. Cô giật mình vì hành động đột ngột này của hắn. Cố kìm nén lại không phát ra tiếng động sau đó cô lườm sang hắn. Lấy tay ngăn bàn tay hư hỏng của hắn lại
- anh có thôi ngay hay không Thần? Em đang học đó
- suỵt. Mọi người sẽ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuc-sung-vo-yeu-tre-con/747910/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.