Chương trước
Chương sau
Tối đến, trong nhà chỉ có Chu Phỉ và Vương Thiên Minh ở nhà, cơm tối do anh chuẩn bị. Chu Phỉ tắm rửa xong xuống nhà đã thấy bàn ăn thịnh soạn.

Ngồi xuống ghế, gắp đồ ăn bỏ vào miệng, rồi như nhớ ra chuyện gì đó hỏi anh:

_ Thiên Minh, sự kiện giới showbiz khi nào diễn ra vậy?

_ Ba tuần nữa, mà em nghe ai nói vậy? Tôi đâu định đưa em theo!

_ Anh... tôi đi cùng chị Tiểu Tuyết, không thèm đi cùng anh đâu, hứ!

Giận nha! Đi tiệc mà không đưa cô theo thì chắc chắn là không muốn để cô thấy những cô người mẫu chân dài đi cạnh anh chứ gì? Muốn đi cùng người khác à, không dễ đâu nha!

Vương Thiên Minh nhìn gương mặt đỏ lên vì giận của cô mà vui vẻ, chỉ cần có biểu hiện này của cô thì anh hiểu rõ trong lòng cô đang dần tiếp nhận anh rồi!

Gắp miếng thịt để vào chén cô, mỉm cười tươi giọng nhẹ nhàng nói:

_ Tôi đâu thể để vợ mình đi cùng người khác, đi một mình sợ người khác cướp thì sao? Ăn đi.

Chu Phỉ nén giận ăn miếng thịt anh gắp cho, xem miếng thịt như là anh mà nhai ngấu nghiến, gương mặt lúc giận dỗi của cô vô cùng dễ thương. Anh bất lực với hành động trẻ con của cô, lắc đầu rồi tiếp tục ăn.

Lên phòng, Chu Phỉ đang xem phim trên máy tính, điện thoại của anh để bên cạnh reo lên, mà anh thì lại đang tắm bên trong. Cô nhìn màn hình, hiển thị là "Trà Xanh" thì cô biết anh đang xem kẻ này là đồ phiền phức, phá hoại hạnh phúc của người khác.

Chu Phỉ nửa muốn nghe nửa muốn không, nhưng nghe rồi thì anh nghĩ cô là kẻ thích xem điện thoại của người khác thì sao? Nhưng không nghe thì lại bị ảnh hưởng đến âm thanh của phim nên cô hỏi ý kiến của anh trước, đi đến gõ cửa phòng tắm nói vọng vào:

_ Thiên Minh, có người gọi cho anh.

_ Em cứ nghe máy đi!

_ Nhưng màn hình hiển thị là "Trà Xanh", anh thật sự muốn tôi nghe máy sao?

_ Ừm!

Khi Chu Phỉ đi lại thì máy đã tắt, nhưng chưa đến mười giây lại reo lên, Chu Phỉ đưa tay cầm lên nghe máy không một chút do dự, bật hẳn loa ngoài nghe cho rõ. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người phụ nữ, giọng ẻo lả chẳng muốn nghe hết nhưng vì muốn xem cô ta giở trò gì nên đành phải mặc kệ cô ta muốn nói kiểu gì thì nói:

_ Alo, anh Thiên Minh, anh còn nhớ Hạ Di chứ? Sắp tới sự kiện của giới showbiz diễn ra mỗi năm một lần, anh đưa em đi cùng nha? Năm nào anh cũng bỏ rơi người ta để đi một mình, anh không chán à?

Vương Thiên Minh đi ra vừa vặn nghe được câu nói kia của Hạ Di - người mẫu hạng A trong giới. Anh đi lại ngồi cạnh cô, nhướng mày nhìn Chu Phỉ rồi lại nhìn điện thoại ý bảo cô trả lời, nghe lời ngoan ngoãn làm theo:



_ Cô tìm anh Thiên Minh làm gì? Tối nay anh ấy bận phục vụ tôi nên không tiếp khách. À, còn sự kiện showbiz đã có tới đi cùng anh ấy nên là cô không còn cơ hội đâu!

_ Cô là ai mà lại dám nói như vậy? Chỉ có tôi mới có thể đi cạnh anh ấy thôi! Khôn hồn thì tránh xa anh ấy càng xa càng tốt nếu không...

_ Nếu không thế nào? Cô có biết cô và nhà tôi khác chỗ nào không? Khác ở chỗ là nhà tôi có cửa còn cô thì không đó!

_ Cô... rốt cuộc cô là ai?

_ Tôi là người mà phía sau có chồng và mẹ chồng chống lưng, cô muốn đụng vào tôi thì phải hỏi thử xem hai người họ đã cho phép hay chưa?

_ Đã có chồng rồi mà còn gian díu với anh Thiên Minh làm gì nữa, không biết xấu hổ à?

Giọng nói của Hạ Di càng lúc càng tức giận và khó nghe hơn, thật không thể ngờ cô ta thay đổi giọng nói nhanh hơn cả lật bánh tráng luôn. Chu Phỉ nhếch mép cười nói lại, khí thế không hề suy giảm mà còn tăng thêm, vẻ bình tĩnh đối mặt với chuyện trước mắt không thể chê vào đâu được!

_ Anh ấy cũng chấp nhận điều đó, người không biết xấu hổ là cô đó, người khác đã không muốn có bất kỳ mối quan hệ nào rồi mà vẫn mặt dày bám đuôi! Sau này cô mà làm phiền Thiên Minh thì đừng trách tại sao tôi cho cô văng khỏi showbiz.

Chu Phỉ nói xong thì tắt máy luôn, chẳng muốn đôi co với những loại người không ra gì như cô ta, đúng là muốn cô tức chết mà! Cuộc gọi này vừa qua đi, cuộc gọi khác lại đến, người hiển thị trên màn hình lại khiến cô muốn đập nát điện thoại nhưng anh đã cản lại.

Vương Thiên Minh đưa tay ấn nút nghe, vẫn là giọng nói giả vờ dễ thương nhưng không thể thương nổi:

_ Anh Thiên Minh, anh có đi dự tiệc showbiz không? Nếu có cho em đi cùng với anh nha?

_ Còn tận ba tuần mà sao ai cũng hỏi y chang một câu vậy?

_ Chu Phỉ, cô ở cạnh anh Thiên Minh làm gì? Tôi là đang nói chuyện cùng anh Thiên Minh, ai cho phép cô trả lời?

Chu Phỉ cười khó hiểu, chẳng biết tại sao ai gọi đến cũng bảo :"Anh Thiên Minh này, anh Thiên Minh nọ?" Riết rồi không biết những người đó là thân phận thiếu phu nhân hay là thân hình chuẩn soái ca của anh nữa! Mà cũng có khả năng là muốn cả hai cũng nen!

Vương Thiên Minh muốn trả lời lại nhưng đầu giây bên kia hình như có chuyện gì đó thì phải, giọng nói vọng ra từ điện thoại:

_ Triệu tổng, dự án vừa rồi không thể giành được, rất có thể sẽ bị phá sản.

_ Anh vừa nói cái gì? Tôi đã đầu tư vào đấy tất cả vốn liếng, anh nói không dành được là như thế nào?

_ Đã có một thế lực nào đó đứng phía sau thâu tóm toàn bộ, tôi không thể tra ra được. Người kia tự xưng là thư ký riêng của Donna tiểu thư, một người có chức có quyền ở Mỹ.

_ Donna? Sao tôi chưa từng nghe đến cái tên này? Anh mau đặt lịch hẹn với cô ta cho tôi, tôi muốn xem cô ta là ai mà dám dành dự án này với tôi?



_ Không thể, tôi đã từng đề nghị hẹn gặp mặt nhưng đã bị từ chối tận hai lần, người này hành tung rất bí ẩn!

_ Anh ra ngoài đi.

Triệu Vy Oanh không nói gì thêm, như nhớ ra vẫn còn điện thoại với Vương Thiên Minh nên cầm lên nói:

_ Anh Thiên Minh, chắc anh cũng nghe rõ mọi chuyện rồi? Anh có thể giúp em không?

_ Tại sao tôi phải giúp?

_ Anh không nể tình chúng ta là...

_ Thanh mai trúc mã? Cô đã dùng thân phận này quá đà rồi, tôi chưa từng xem cô là thanh mai gì đó! Chuyện này là của cô tôi không muốn nhúng tay vào, cũng không muốn liên can đến nhà họ Triệu.

_ Nhưng nếu như bị phá sản thì em và ông nội biết ở đâu chứ?

_ Người cô không chồng của cô ở nước ngoài, chẳng phải bà ta rất giàu hay sao? Qua đó ở cùng bà ta đi, nên nhớ, đừng quay lại làm phiền Phỉ Phỉ, nếu không con đường duy nhất mà cô đi cũng sẽ không còn đâu!

_ Em hiểu rồi, ngay từ đầu là em đã thua, cho đến bây giờ em vẫn nghĩ anh sẽ thay lòng nhưng em đã sai, em sai ngay từ lúc em đến làm phiền Chu Phỉ. Em xin lỗi, em sẽ không làm phiền hai người nữa, sự xuất hiện của em làm đảo lộn cuộc sống của hai người thì em sẽ biến mất khỏi nơi này, chúc hai người hạnh phúc!

Triệu Vy Oanh tắt máy, Chu Phỉ như giảm bớt được gánh nặng hơn, nhưng ánh mắt dò xét của anh lại làm cô áp lực, giọng nói tra hỏi của anh bất ngờ vang lên khiến cô giật mình:

_ Em từ bao giờ lại bí mật giành dự án với Triệu thị vậy? Tôi nhớ giữa Triệu thị và Chu thị đâu có chung lĩnh vực, em là đầu tư thêm?

_ Không hề, tôi điều tra thấy cô ta đầu tư vào chung lĩnh vực với tôi nên bắt đầu nắm thóp thôi! Tôi cũng không ngờ mình lại thành công khiến công ty cô ta phải phá sản.

_ Vậy tại sao chuyện này Vân Trang và Lâm Vỹ lại không biết trong khi em chỉ vừa mới đuổi người của cô ta đi?

_ Tôi cùng Lục Hạ và Bạch Dương bí mật làm dự án, không cho cô ta nhúng tay vào nên không biết là đúng rồi! Nhưng thư kí mới của tôi rất thông minh nha, nghĩ ra nhiều kế hoạch hay trong dự đó lắm!

_ Xem như mắt nhìn người của em cao, bây giờ thì đi thôi!

_ Khuya rồi còn đi đâu? Không ngủ à?

_ Lúc nãy em nói chuyện với Hạ Di, không phải câu đầu tiên em nói là đêm nay tôi phục vụ em sao? Bây giờ bắt đầu là được rồi!

Anh đưa tay kéo cô vào lòng bắt đầu tham quan đôi môi đỏ mọng của cô trước, tay anh không an phận thăm dò đường cong gợi cảm của cô. Cảm thấy ngồi trên ghế không dễ hành động, anh bế cô lên giường bắt đầu một buổi tối không ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.