Đúng như lời anh nói, Chu Phỉ đã không thể rời giường khi vừa thức giấc, cảm giác toàn thân ê ẩm khiến cô phải nhíu mày, trong lòng thầm mắng tên nào đó không thể kiềm chế.
Hơn một tiếng sau mới thấy cô trên lầu đi xuống, Thục Quyên hôm nay đến chơi nên vừa ra khỏi phòng đã nghe tiếng cười nói rôm rả. Đi xuống đã thấy không phải một mình Thục Quyên mà còn có thêm hai người phụ nữ và người bên cạnh không ai khác chính là Hạ Di.
Chu Phỉ đi đến chào hỏi Đào Ánh Ngọc và Thục Quyên:
_ Chào buổi sáng, mẹ và bác Phương.
_ Phỉ Phỉ, đây là Hạ phu nhân và Hạ tiểu thư, hôm nay đến làm khách nhà ta.
_ Chào bác Hạ, Hạ tiểu thư! Mọi người trò chuyện tiếp đi, còn vào trong đây ạ!
Chu Phỉ quay lưng rời đi, Hạ Di thấy vậy cũng xin phép theo chào hỏi cho quen biết. Đào Ánh Ngọc do dự một chút cũng đồng ý, bà biết cô ta cùng Hạ phu nhân đến đây là có ý đồ nhưng nhà bà toàn camera, muốn giở trò thì phải có bản lĩnh.
Hạ Di vào phòng ăn nhìn Chu Phỉ đang ăn sáng thì lên tiếng mỉa mai, giọng nói chanh chua kia làm cho người làm phải khó chịu, tính cách này chẳng khác nào Triệu Vy Oanh.
_ Chu Phỉ, hôm qua không chơi cùng cô lâu được nên hôm nay đến chơi cùng cô đây! Chúng ta vẫn thân chứ?
_ Dì Lan, dì làm bữa trưa cho anh Minh, trưa nay con muốn đến Vương thị có chút chuyện.
_ Được, tôi sẽ làm ngay.
Hạ Di thấy mình bị xem như vô hình thì tức giận đi đến đập mạnh xuống bàn nghiến răng nói:
_ Chu Phỉ, cô đừng tưởng vào được đây thì sẽ sống yên ổn đến hết đời, tôi nhất định sẽ khiến cô chủ động rời khỏi đây!
_ Hạ tiểu thư, cô đang công khai giật chồng tôi sao? Không sợ chuyện này truyền ra ngoài thì người khác sẽ nghĩ Hạ Di, diễn viên hạng A làm bôi nhọ thanh danh của ngành diễn viên. Chắc hẳn là một vở kịch hay.
_ Chu Phỉ, cô... cô dám?
Ánh mắt khiêu khích của Chu Phỉ càng khiến cho Hạ Di tức giận thêm, nhìn ly nước trên bàn mà ý nghĩ đen tối lại được khai mở, cô ta nhanh tay cầm ly nước lên tạt vào người mình, cô ta hét lớn, ly nước cũng bị làm rơi vỡ vụn.
Mọi người bên ngoài nghe tiếng hét cũng chạy vào, Chu Phỉ nhìn một màn trước mắt mà nghĩ ngay đến Triệu Vy Oanh, không biết Hạ Di và Triệu Vy Oanh có quan hệ họ hàng gì không mà thủ đoạn lại y hệt nhau.
Hạ phu nhân đi đến hỏi Hạ Di, giọng nói của cô ta làm cho cô phải chán ghét:
_ Di Di, có chuyện gì vậy con, sao lại thành ra thế này?
_ Không sao đâu mẹ, chỉ là con không cẩn thận làm đổ lên người thôi!
_ Sao lại không cẩn thận, có phải Chu Phỉ cô ta làm gì con không? Nói mẹ nghe, mẹ đồi lại công bằng cho con.
Hạ Di lén lút nhếch mép, kế hoạch này có lẽ đã nằm trong dự liệu của cô ta, giọng nói lại càng tỏ ra mình là người bị hại:
_ Không có, Chu Phỉ không cố ý như vậy đâu, là con nói không đúng ý của cô ấy!
_ Không đúng liền tạt nước sao? Không thể nói lí lẽ hả? Vương phu nhân, tôi muốn bà dạy dỗ lại con dâu của mình. Có đứa con dâu như vậy mà cũng muốn có, đúng là chẳng ra làm sao!
_ Hạ phu nhân, tuy tôi không ở cùng con bé nhưng tôi biết tính cách của Phỉ Phỉ, con bé không phải loại người như vậy đâu!
_ Phương phu nhân cũng là chung một thuyền, nói giúp nhau một câu cũng là chuyện bình thường.
Thục Quyên định nói tiếp nhưng lại bị Đào Ánh Ngọc ngăn lại khi thấy Chu Phỉ đứng lên, giọng nói lạnh lùng của cô khiến cho bà phải hài lòng, muốn đụng đến con dâu bà thì phải xem con dâu bà là ai, bà ngồi không cũng có kịch hay để xem.
_ Hạ phu nhân nói tôi không nói lí lẽ, không ra gì! Vậy tôi muốn hỏi, bà đã dạy được con gái bà như tôi chưa?
_ Dạy con gái tôi như cô? Loại người như cô mà cũng muốn so sánh với con tôi sao?
_ Nào dám so sánh với loại người như con gái bà, bà muốn dạy dỗ tôi? Được, bà lấy cái cớ gì để dạy dỗ tôi?
_ Mày tạt nước con gái tao, tao có quyền dạy dỗ mày.
Chu Phỉ nhìn khí thế của Hạ phu nhân mà mỉm cười, đưa ánh mắt nhìn về phía Hạ Di, giọng nói lại vang lên đều đều:
_ Bà có bằng chứng không? Nếu không thì tôi giúp bà check camera, mẹ ơi, mẹ xem camera hộ con nha?
_ Được, mẹ đã mở sẵn cho con rồi đây!
_ Cảm ơn mẹ, Hạ phu nhân xem thử ai đúng ai sai!
Hạ phu nhân đón nhận chiếc iPad trong tay Đào Ánh Ngọc, quan sát tình hình xuất hiện trong camera mà cảm thấy xấu hổ, bà muốn cùng Hạ Di bày trò dạy dỗ cô vì chuyện hôm qua.
Chu Phỉ nhìn biểu hiện trên gương mặt của hai mẹ con nhà họ Hạ thì vô cùng hài lòng, muốn hại cô thì phải xem có được bao nhiêu bản lĩnh đã. Chu Phỉ đi đến lấy lại chiếc iPad nhìn hai người kia nói:
_ Bây giờ thì mọi chuyện rõ ràng rồi, hai người không được chào đón nữa, dì Lan tiễn khách.
Nhìn màn kịch do hai mẹ con kia dựng ra nhưng lại bị cô nắm thóp, Thục Quyên nhìn cô thán phục nói:
_ Phỉ Phỉ, con thật sự quá đỉnh luôn, thần thái không hề bị giảm đi lại còn tăng thêm nữa!
_ Con dâu tôi là phải thế, không thể xem thường vẻ bề ngoài được, có đúng không?
Thục Quyên gật đầu hiểu ý, cả ba người nhìn nhau rồi cười thành tiếng. Lời nói làm tổn thương người khác của Chu Phỉ đã đạt đến điểm tối cao rồi, ai chọc giận cô thì xem như chữ rơi đầy đầu!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]