Nửa đêm, Lục Hạ lén lút đến phòng của Bạch Dương, muốn xem thử tại sao lúc nãy cậu lại nổi giận như vậy! Khi nãy cô ấy cảm thấy cậu như biến thành một người khác vậy!
Cốc! Cốc! Cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên, người bên trong đang chật vật với chuyện gì đó, rất lâu mới mở cửa. Vừa nhìn thấy Lục Hạ, Bạch Dương muốn đóng chặt cửa lại, nhưng lại bị cô ấy ngăn cản, nhỏ nhẹ hỏi:
_ Thư kí Bạch, anh bị sao vậy? Là em mà, đâu có ai ở đây đâu! Anh không muốn gặp em sao?
_ Lục Hạ, không phải như vậy! Bây giờ đã khuya như vậy rồi, em đi lại một mình sẽ không tiện. Với lại, chúng ta đều mệt cả, mau vào nghỉ ngơi đi!
_ Là thật vậy sao?
Bạch Dương gật đầu, ánh mắt hờ hững của cậu khiến cô ấy đau nhẹ trong lòng. Cảm giác mất mát lạ thường nhưng lại không thể giải thích được!
Lục Hạ rời đi, Bạch Dương đóng cửa lại, lưng dựa vào cửa ngồi xuống sàn. Hai tay ôm đầu, cảm thấy mình thật hèn nhát. Người mình thích ngay trước mắt, vậy mà lại nhẫn tâm đẩy cô ấy ra xa hơn.
......................
_ Vậy mọi người đến đây là do có thiệp mời sao? Thế mà chẳng ai hay biết gì cả!
_ Chị cũng không ngờ đến, người mời lại là Conal đấy! Sophia cũng chẳng tin là chị có mặt ở đó!
_ Mà hai người có xích mích gì ở quá khứ sao?
Phương Tiểu Tuyết ngưng lại, ánh mắt đảo qua đảo lại, chẳng dám nhìn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuc-sung-co-vo-hop-dong/3054859/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.