Con bé li nhí vì đã say,sau cùng rõ to mỗi câu chữ:
-....hay là lợi dụng em cầu toàn?
Rõ vẫn chẳng giải quyết được gì mà lại thêm bầu không khí ãm đạm cho bên nghe! Tút... tiếng dập máy của đầu dây bên kia.
Bạch Vỹ lắc đầu rồi đưa em gái vào trong.Ngay cả anh cũng chẳng hiểu em gái là vì sao do dự giây phút này?
.......
Trước đêm đi Luân Đôn cùng nhau,Thiên Hoa trở bệnh vì uống rượu quá nhiều.Đạo Thiên vội đến bên sau hơn một tuần vắng bóng.Lúc này,Thiên Hoa đã ngủ say do thuốc an thần.
Ngồi cạnh bên lặng nhìn cô thật lâu.Bao nhiêu kỉ niệm ùa về,anh nhẹ nhàng cầm tay cô rồi hôn.
-Anh... xin lỗi! Đáng lẽ ra phải đối mặt với em cùng nhau giải quyết.Nhưng...nhưng cái tôi anh quá lớn..
Em giữ gìn sức khoẻ.Anh về sẽ cùng em nói chuyện rõ ràng.Chúng ta sẽ không như thế này nữa,được không?
Sau đó,anh hôn nhẹ lên môi cô rồi vội vã quay đi.Sáng hôm sau,Thiên Hoa tỉnh dậy vờ lấy điện thoại.Cô thấy Đạo Thiên nhắn tin cho mình!
-Em ở nhà giữ gìn sức khoẻ,đừng uống rượu nữa.Anh đi Luân Đôn về sẽ gặp em để cho em biết rằng anh có yêu em hay vụ lợi.Anh xin lỗi vì cái tôi quá lớn đã không gặp em.Thiên Hoa,anh rất nhớ em!
Mọi ưu phiền như cũng vơi đi rất nhiều với câu nói đó.Có lẽ tình yêu của cô dành cho anh đã lớn hơn tất cả mọi thứ rồi! Bây giờ,nếu là vụ lợi cô cũng chấp nhận.
-Anh biết em vẫn còn trong trắng là khi nào?Hãy nói thật lòng anh đi? Có phải là anh biết em vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-em-o-day/740482/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.