Thiên Hoa đưa tay ôm gương mặt lo lắng:
- Chỉ là chưa phải lúc. Chúng ta nên như vậy thôi.
-Như vậy là thế nào?
Anh đưa tay lên cầm lấy tay cô.
-Em muốn sao cũng được,miễn là...đừng đẩy anh ra xa em.
-Anh muốn em đi Luân Đôn cùng à?
Anh gật đầu.
-Muốn...cùng em đi khắp thế gian.
-Vậy dẹp xe lăn nhé!Em muốn tự đi.
Tổng tài do dự.
-Anh lo cho sức khỏe của em.
-Em nói em ổn.Khi nào thấy đau và mệt em sẽ ở lại phòng.Em không muốn người khác nói em bất tài,ràng buộc anh,không muốn người khác xem thường em,sỉ nhục anh?Em muốn họ biết em và anh đã cố gắng thế nào? Đã vượt qua những gì?Em ghét những loại người khi thấy người ta yếu thế thì vùi dập.
- Chịu nói rồi à! Em biết rồi đúng không?Em quan tâm đến lời họ nói sao?
-Vì họ nói anh vì tài sản của em mới lấy một người ngồi xe lăn làm vợ.Một người như anh không thể có được một cô gái khác hơn em sao?
-Anh không tìm ai khác hơn em được.Dù em có nằm một chỗ thì vẫn vậy thôi.Đời này Đạo Thiên đã chọn ai thì chỉ có người đó mới ở cạnh được.Còn lại mọi thứ trên đời đều vô vị.Biết không vậy?Muốn anh khóc ư?
Thiên Hoa gương mặt căng thẳng thì phì cười.
-Em giận lắm!Bộ chặn thông tin hết rồi hả?
-Muốn trả thù không chị hai?
-Muốn,là ai vậy?
Tổng tài mở clip nhân vật mà Thiên Hoa muốn biết cho cô xem.Đứng phắt một cái khiến anh giật cả mình.
-Không có Bạch Thiên Hoa này các cô dám quyến rũ chồng người khác ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-em-o-day/740480/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.