Trong căn phòng toàn là hoa mẫu đơn.Nhìn xung quanh không có ai cả.
-Ai lại mang nhiều hoa vào phòng người bệnh thế này?
Cô gọi điện thoại cho Tổng tài.
-Anh với Karen đâu? Sao phòng em nhiều hoa thế?Mau cho người dọn,bác sĩ y tá mà đến họ la đó.
-Ưm,anh đang mang đồ ăn sáng đến.
-Sao không mua cho tiện,anh chạy về nấu cho em hả?
-Ăn ngoài không tốt,anh tiện đường đưa Karen về.
Một lúc sau Tổng tài đến.Anh lau mặt cho cô.Xong giúp cô ăn.
-Em vẫn ngại với anh sao?
Cô im lặng.
-Anh rất muốn chia sẽ cùng em.Không thể thay em chịu đau đớn thì hãy để anh lo cho em có được không?
-Em không muốn làm anh bận tâm.
Tổng tài quỳ cả hai gối xuống sàn và lấy trong túi ra.
-Làm vợ anh nhé ❤ Xin lỗi em không thể cầu hôn em ở một nơi sang trọng đẹp đẽ mà anh đã ấp ủ.Nhưng anh nghĩ ngay lúc này là đúng nhất...
-Thì ra hoa này là anh bày trò à..Em không sao mà.Lúc này anh gấp gáp thế là có ý định gì?
-Để gần em hơn,nếu như anh hiện giờ không phải là gia đình người thân của em thì không đc gần em đúng không?Anh muốn tự tay mình,muốn là một phần cuộc sống của em,là gia đình của em.Làm những việc cả của phụ nữ anh cũng không bận tâm.
-Vấn đề không phải là người thân hay không? Mà là có những việc chỉ phụ nữ với nhau thì tốt hơn.Anh vì chuyện này mà muốn em làm vợ anh hả?
Karen bước vào:
-Chị lại định làm anh ấy khóc như một đứa con nít nữa hay sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-em-o-day/740478/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.