Húc Cảnh Thiên thì theo viên cảnh sát về đồn. Trước lúc đi, Cảnh Nhược Hàn có nói:
"Một lưới bắt gọn hết."
Hắn gật đầu rồi bước theo xuống lầu.
Chú của Chu Lan Tuyết, Chu Lân lại chỗ của Cảnh Nhược Hàn nói:
"May mà lần này không xảy ra chuyện gì lớn. Ban nãy tôi có đứng sau cửa để quan sát tình hình, nhưng cậu và cậu kia lại nhanh tay hơn tôi tưởng rất nhiều."
Cảnh Nhược Hàn biết lần này nếu như không có sự nhờ vả của Chu Lan Tuyết thì Chu Lân cũng sẽ khó mà giúp đỡ, và tuy rằng lần này đều là hắn và Húc Cảnh Thiên tự lực cánh sinh nhưng với sự nhanh nhẹn bên phía Chu Lân trong việc tìm ra vị trí cũng giúp ích cho hắn rất nhiều. Sự việc lần này hắn cần có sự giúp đỡ của người này, và cả vụ án lớn đằng sau cũng cần Chu Lân giúp đỡ. Vì vậy Cảnh Nhược Hàn bày tỏ sự cảm kích:
"Cảm ơn sự giúp đỡ của anh."
"Cháu gái tôi nhờ đương nhiên tôi sẽ giúp đỡ, chúng tôi sẽ cho người gây ra chuyện này một bản án thích đáng." Chu Lân xua tay.
"Trăm sự nhờ anh."
Chu Lân cũng theo đoàn của Alice về lại đồn cảnh sát, còn Cảnh Nhược Hàn thì cùng Vân Tịch đến bệnh viện để xử lí và xem xét xem tình hình của cô có gì bất thường hay không.
Dù hiện tại chưa có kết quả gì nhưng ít nhất Cảnh Nhược Hàn vẫn phải thở phào nhẹ nhõm bởi vì Vân Tịch không có vết thương nào trên người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-co-vo-cam/3493107/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.