Chu Lan Tuyết ra vẻ bực bội quát lên, sau đó quay sang Thẩm Đinh Lăng hỏi:
"Dì không sao chứ?"
Thẩm Đinh Lăng cau mày không nói gì.
Nữ hầu nhanh chóng ngồi dậy, nhanh miệng nói xin lỗi:
"Xin lỗi bà chủ, xin lỗi Chu tiểu thư, tôi... tôi không phải cố ý đâu, là do... do..."
Không để cô ta nói hết Chu Lan Tuyết đã cắt ngang:
"Do con mắt cô để dưới lòng bàn chân đấy à? Chỉ bưng có hai ly nước cũng không nên hồn nữa. Mảnh vỡ ly bắn hết vào chân tôi rồi đây này. Khốn kiếp." Chu Lan Tuyết tặc lưỡi.
Vừa thấy cái gật đầu của Vân Tịch thì cô liền biết chuyện này là do Vân Tịch bày ra, vì thế cô không thể nào để người này nói hết câu được, nếu không thì sao mà được. Cũng may ban nãy Thẩm Đinh Lăng chăm chú nói chuyện với cô nên không chú ý gì, nếu không phải cô nhanh chóng quay sang thấy ánh mắt của Vân Tịch thì cũng chỉ nghĩ nữ hầu này vô ý.
Cảnh Nhược Hàn đỡ được Vân Tịch ngã vào lòng thì hỏi:
"Không sao chứ?"
Vân Tịch nắm lấy vạt áo hắn, gật đầu. Cô đứng dậy hẳn hoi, hơi ghé người vào lòng Cảnh Nhược Hàn sau đó đưa ánh mắt sang nhìn nữ hầu kia ra hiệu với hắn. Cảnh Nhược Hàn như hiểu được sự ra hiệu đó của cô, hắn vỗ vào lưng cô ha cái sau đó nói:
"Còn ngồi đó làm gì? Lui xuống gọi người lại đây dọn dẹp chỗ này đi."
Nữ hầu nghe thế liền biết hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-co-vo-cam/3492500/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.