Sáng sớm, một tiếng chuông điện thoại đánh thức đôi nam nữ đang nằm ngủ trên giường.
Vân Tịch hơi cọ quậy một lát, cảm thấy người hơi khó di chuyển. Cô vốn tính mặc kệ và cứ thế nhắm mắt ngủ tiếp, nhưng tiếng chuông lại reo hồi thứ hai.
Vân Tịch chớp mắt mấy lần, cô nhìn xuống. Hèn gì mà không thể nào xoay qua xoay lại được, tại Cảnh Nhược Hàn ôm cứng cô trong lòng hắn hệt như đang ôm gối ôm vậy. Cô gối trên cánh tay hắn, tay kia của Cảnh Nhược Hàn quàng qua người cô siết chặt, cả hai chân cũng quấn chặt lấy cô.
Vân Tịch hơi dở khóc dở cười, cô vỗ vỗ vào tay Cảnh Nhược Hàn ý bảo hắn buông lỏng mình ra một chút. Cảnh Nhược Hàn đương nhiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại, nhưng hôm nay là cuối tuần nên hắn cũng làm biếng, hắn thì thầm:
"Kê nó reo đi em."
"Nó kêu lần thứ ba rồi đấy."
"Hết lần này là không gọi nữa đâu." Cảnh Nhược Hàn cáu kỉnh.
"Nhưng mà em lỡ tỉnh rồi."
Cảnh Nhược Hàn nghe thế thì thở dài, hắn rút một tay đang quàng người cô lại. Vân Tịch rướn người lên lấy điện thoại của hắn, lúc lơ đãng cô nhìn thấy cái tên trên đó: Chu Lan Tuyết.
Cái tên này... hẳn là của nữ rồi.
Ở với hắn cũng lâu nhưng Vân Tịch chưa bao giờ thấy cái tên này. Cô chắc chắn đây chẳng phải tên của một đôi tác nữ nào đó mà mình từng gặp qua.
Nhưng cũng không chần chừ thêm, Vân Tịch nhét điện thoại vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-co-vo-cam/3492353/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.