Lúc Dạ Nguyệt ngủ dậy thì đã là giờ trưa, cô ngồi bật dậy xỏ dép xuống giường đi thẳng vào phòng tắm để vệ sinh.
Dưới sảnh nhà. Dạ Nguyệt đảo mắt chung quanh nhìn bốn phía, ba lần tới đây nhưng đều chưa kịp ngắm nghía thì đã bị Vương Tử Sâm bê lên phòng mất tiêu.
Nhìn phòng khách màu tối tiêu biểu là gam màu đen và xám tạo nên sự sang trọng, huyền bí cho khu vực phòng khách trông rất giống tính cách với Vương Tử Sâm, từ bàn ghế tủ tường cho đến đèn trang trí đều sử dụng màu đen và xám chủ đạo. Tuy nhiên điểm đặt biệt của căn phòng đến từ sự sắp xếp hợp lý của những sản phẩm nội thất màu tối cùng ánh sáng tự nhiên từ cửa sổ đã phá vỡ vẻ đẹp "lạnh lùng" của không gian.
Đá marble làm mặt đảo bếp vừa sạch sẽ lại có màu sắc phù hợp với tông màu chung của ngôi nhà, cây xanh ở dưới cầu thang tăng vẻ mềm mại. Dạ Nguyệt xoa cằm cảm thán, dinh thự này có rất nhiều tấm kính lớn để chủ nhân của nó chiêm ngưỡng bên ngoài, mặt khác vừa giúp ánh sáng được tự do ùa vào nhà.
Đang trong cơn chiêm ngưỡng vẻ đẹp của dinh thự thì lại nghe thấy tiếng Châu quản gia bên cạnh.
" Dạ tiểu thư, cô dậy rồi sao? "
Dạ Nguyệt gật đầu khẽ cười với bà, không lạnh không nhạt lên tiếng hỏi.
" Bác Châu! A Sâm, anh ấy đi đâu rồi ạ "
Châu quản gia rất cung kính cô, chỉ khi thấy Vương Tử Sâm rất quan tâm đến người con gái này vì biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-benh-vo-toi-la-bac-si-tam-ly/767214/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.