Khoảng thời gian lúc chín giờ tối. Dạ Nguyệt khẽ động đậy người, cảm giác đau ở vùng dưới khiến cô vừa khó chịu vừa nóng rát, cô nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh thì không thấy Vương Tử Sâm đâu, cô hoảng hốt muốn ngồi dậy nhưng phía dưới cứ đau âm ỉ, cô chỉ đành nằm xuống.
" Thật không ngờ, khi làm chuyện này lại đau đớn hơn mình tưởng "
Đúng lúc cô nghe tiếng gõ cửa, Dạ Nguyệt cứ tưởng là hắn định mở miệng hỏi có phải là hắn nhưng nghĩ lại đây là phòng của hắn làm gì có hắn hạ mình đi gõ cửa.
" Vào đi ạ "
Cửa phòng được bật mở ra, người đi vào là Châu quản gia, bà khom người sau đó ngẩn đầu lên nhìn cô mỉm cười đầy hiền hòa. Chợt ánh mắt Châu quản gia lóe sáng lên khi nhìn đến vết hôn châm chít trên cổ Dạ Nguyệt.
" Dạ tiểu thư, ông chủ dặn tôi trước tám giờ phải gọi cô dậy dùng bữa tối ạ "
Dạ Nguyệt hơi ngượng nghịu khi ánh mắt lóe của Châu quản gia đang nhìn chăm chăm vào cổ cô, vờ hắt giọng để che đi sự xấu hổ cô lên tiếng.
" Bác ra ngoài trước được không ạ "
Châu quản gia hiểu ý liền xoay người rời đi. Cô lúc này mới buông lỏng người ra, thở dài bất đắc dĩ. Dạ Nguyệt cẩn thận bước xuống giường để tránh đau ở vùng dưới.
Phát hiện trên người chỉ một cái áo thun và quần lót, cô đưa mắt nhìn xuống dưới sàn nhà muốn tìm lại quần áo nhưng lại trống không. Dạ Nguyệt đành miễn cưỡng đi đến tủ đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-benh-vo-toi-la-bac-si-tam-ly/767209/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.