Dạ Nguyệt như thể không tin được rằng hắn đã ba mươi lăm tuổi. Ông trời đúng là đang thiên vị, ban cho hắn với khuôn mặt yêu nghiệt đúng chuẩn với cái danh Nam Thần Quốc Dân, cô thầm bĩu môi ghen tị với hắn.
Những biểu hiện lẫn hành động của cô đã lọt vào mắt Vương Tử Sâm, hắn không biết nên diễn tả cảm xúc của hắn lúc này, dường như có gì đó nhói nhói trong lòng. Diệp Giai Thuỵ thấy tình cảnh không được tốt mấy liền giải vây.
" Sao? cô không hài lòng với con số đó "
Cô liền phản bác.
" Không phải! chỉ là hơi bất ngờ, nhưng 35 thì sao? tuổi tác đâu phải là vấn đề, anh ấy trông như tiểu thịt tươi thì có "
Diệp Giai Thuỵ nâng mắt liếc người nào đó, thấy Vương Tử Sâm đang thở phào nhẹ nhõm hắn khẽ cong môi.
Vương Tử Sâm chỉnh lại tâm trạng rồi quay sang nhìn cô hỏi.
" Không phải em nói ở bệnh viện có việc sao? sao lại chạy đến đây "
" Tôi quên mất sáng nay được nghỉ vì chiều nay có ca phẫu thuật, tôi vì muốn cảm ơn anh lần nữa nên đã nấu vài món cho anh "
Vương Tử Sâm nhìn cô bằng ánh mắt ôn nhu khiến cô không thể quen được.
" Đã nói em không cần phải cảm ơn "
" Tôi biết rồi, nếu đã không còn việc của tôi nữa vậy tôi xin phép đi trước "
Cô cúi đầu chào hắn và Diệp Giai Thuỵ rồi đứng dậy rời đi. Đợi cánh cửa khép lại Diệp Giai Thuỵ mới mò tới hắn hỏi.
" Cô ấy cảm ơn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-benh-vo-toi-la-bac-si-tam-ly/253702/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.