Chương trước
Chương sau


Buổi sáng ngày hôm sau.
“Thật nực cười, nhóm đàn chị trong THEONE chúng ta đều đến đúng giờ, cô ta lại dám đến trễ? Còn tưởng mình là ai!” Một cô người mẫu có danh tiếng trong THEONE VÔ cùng không vui lên tiếng.
“Nói không sai, cô ta chỉ là người mẫu đầu bảng của TO, cũng không phải là người mẫu đứng đầu THEONE” “Người mẫu đứng đầu THEONE như chị cũng đến đúng giờ.
Cô ta là người mẫu lần đầu tiên đến quốc nội phát triển, lại chảnh chọe như vậy? Thật nực cười!” “Có lẽ là vì có chuyện gì làm chậm trễ cũng nên.” Một người mẫu lên tiếng nói thay cho Diệp Vãn Ninh, “Chị Ninh
Y luôn là người rất tuân thủ thời gian.
“Làm ơn đi, Vưu Mỹ, cô có quan hệ gì với cô ta? Hôm nay sao lại khăng khăng nói giúp cho cô ta?”

Vưu Mỹ hơi ngây ngẩn, cô chỉ tiếp xúc với cô ấy mấy lần, cảm thấy Ninh Y làm người hòa nhã hiền lành, mới lên tiếng nói giúp cô ấy, không có ý gì khác đâu!
Cô lập tức lắc đầu, “Em...!không có ý gì khác đâu ạ...!các chị đừng hiểu nhầm” Vưu Mỹ biết lời nói của bản thân không có giá trị, không có cách nào đối đầu với nhóm đàn chị này.
“Hừ, cô cũng chỉ là một người mẫu nhỏ thôi, cô có tin không, tôi có thể bảo công ty lập tức thu hồi lại tên cô trong danh sách trình diễn lần này!” “Em xin lỗi, xin lỗi ạ, em thành thật xin lỗi, xin chị Lạc Du đừng làm như vậy!” Vưu Mỹ lập tức đáng thương cầu khẩn, phòng hóa trang chìm vào im lặng, bầu không khí vô cùng nặng nề.
“Muốn tôi không làm thế cũng được thôi.
Trần Lạc Du nhìn Vưu Mỹ trước mặt, “Có điều, cô phải quỳ xuống xin lỗi tôi, nói ba lần ‘em sai rồi!” “Em...’ Vưu Mỹ không ngờ người mẫu hạng nhất THEONE lại có thể đề ra yêu cầu như vậy, với một Trần Lạc Du trước ống kính của ngày thường hoàn toàn là hai loại người khác nhau, nhìn bộ dạng muốn xem kịch hay của cô ta, Vưu Mỹ do dự có nên làm theo lời cô ta hay không...!“Sao nào? Không chịu à?” Trần Lạc Du cười lạnh mấy tiếng, trên khuôn mặt tràn đầy khinh thường và lửa giận, “Vậy cô cứ chờ đẩy cho tôi” “Đừng mà...!chị Lạc Du..” Vưu Mỹ lập tức kéo cánh tay của Trần Lạc Du lại, thấy động tác chuẩn bị rút điện thoại ra của cô ta, cô biết...!chỉ cần Trần Lạc Du nói với ông chủ hai chọn một, nói thế nào sếp cũng sẽ chọn cô ta, từ bỏ người mẫu mới vừa vào ngành không lâu là cô! “Đừng? Vậy cô chọn quỳ xuống xin lỗi tôi đúng không?” Mấy cô người mẫu đứng bên cạnh thì thầm to nhỏ: “Đáng đời!” “Lại dám đối đầu với chị Lạc Du, cậu nói không sai! Cô ta đúng là không biết trời cao đất dày!” “Chính là thế mà!”
Đúng lúc Vưu Mỹ đang muốn thỏa hiệp, đột nhiên...!cửa phòng hóa trang bị đẩy ra.
“Thật ngại quá, hôm nay đến muộn ạ” Diệp Văn Ninh thở phì phò chạy đến buổi diễn tập, bởi vì sàn diễn chính đang được trang trí lại, phải đổi địa điểm diễn tập, cô không ngờ địa chỉ diễn tập lại khó tìm đến vậy, tìm hơn nửa tiếng đồng hồ mới tìm được đến đây, vì thế đến trễ mất mười lăm phút! Nhưng vào lúc cô đang chuẩn bị bước vào hội trường, liền nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ.
“Ối chà, người mẫu danh tiếng đến rồi.” Mấy cô người mẫu lần lượt châm chọc Diệp Văn Ninh.
“Người mẫu danh tiếng đúng là khác hẳn.
“ồi, đãi ngộ tốt thật, còn có thể đến muộn cơ đấy!” “Chúng tôi đâu dám đến muộn chứ, các cậu nói phải không?” “Đúng thế, đây đúng là chuyện đập mất bát cơm của chúng ta mà.”
Diệp Vãn Ninh yên lặng nghe mấy lời châm biếm của bọn họ, nhìn bộ dạng nước mắt lưng tròng của Vưu Mỹ, liền sau đó cười lên tiếng: “Chào buổi sáng, Vưu Mỹ” Cô xem mấy người còn lại như không khí, lên tiếng chào hỏi Vuu Mỹ.
“Chào buổi sáng...!chị Ninh Y..” Giọng nói của Vưu Mỹ run rẩy.

Diệp Văn Ninh biết, vừa nãy cô bé bất lực biết bao! “Hừ, cô tưởng cứu tinh của cô đến rồi à! Đừng có ngây thơ quá!” Trần Lạc Du chế nhạo Vưu Mỹ, không hề sợ hãi gì Diệp Văn Ninh đang đứng ở cửa, tiếp tục lên tiếng: “Bây giờ lập tức xin lỗi tôi, nếu không...!“Ngại quá, tôi đang có mấy tấm hình rất đẹp ở đây, là ảnh chị Lạc Du tự sướng đó.” Diệp Vãn Ninh lấy điện thoại ra, “Chị Lạc Du, chị xem thử đi, thấy góc chụp và hiệu quả của tấm ảnh như thế nào?” Cô dựa sát lại Trần Lạc Du, phơi bày mấy tấm ảnh trước mặt cô ta, mấy người ở đằng sau cũng nhốn nháo muốn nhìn trộm.
Trần Lạc Du kinh hãi không thôi, Vưu Mỹ và rất nhiều người mẫu khác nhìn thấy bức ảnh cũng chấn động không nói ra lời.
“Sao cô lại...!lại có ảnh của tôi?”
Diệp Vãn Ninh chớp đôi mắt long lanh vô hại, “Ý? Chị Lạc Du thừa nhận người phụ nữ trong mấy tấm ảnh này là chị ạ? Em còn tưởng là photoshop đấy!”
Trần Lạc Du hoảng loạn, trong bức ảnh là cô ta đang mây mưa với ông trùm xe hơi tổng giám đốc Triệu...!không ngờ cô lại có những bức ảnh này! “Đây chính là photoshop!” “Thế à? Vừa nãy chị còn chính miệng thừa nhận đó.
Nếu không phải do cô ta bình thường rất quá đáng, thường ức hiếp mấy người mẫu không có danh tiếng, hôm nay thậm chí còn bắt Vưu Mỹ quỳ xuống xin lỗi, cô cũng sẽ không làm như vậy! Cũng sẽ không nhờ cậy Lục Thừa Tiêu! “Tôi...” “Chị Lạc Du, không biết Vưu Mỹ có cần xin lỗi chị nữa không?”
Trần Lạc Du là người thông minh, lập tức lắc đầu, “Không, không cần đâu, em Vưu Mỹ à, em trình diễn cho tốt nhé, sau này có hoạt động gì chị sẽ tiến cử em với sếp!” “Em thay mặt Vưu Mỹ cảm ơn chị Lạc Du nhé” Diệp Văn Ninh nghiêng đầu cười, Trần Lạc Du liền hoảng loạn chạy trốn.
“Các cô thì sao? Muốn xem kịch thì phải mua vé.
Diệp Văn Ninh xoay người nhìn nhóm người mẫu vừa nãy còn châm chọc cô, đang bày ra bộ dạng xem kịch hay.
Nhóm người mẫu nhanh chóng tản ra, chuẩn bị cho màn trình diễn tiếp theo, bọn họ đều chột dạ, sợ sẽ bị lộ ra ảnh gì đó! Vậy thì các cô cũng đừng mơ lăn lộn trong ngành này nữa! “Chị Ninh Y, cám ơn chị, nếu không có chị...!hôm nay em rắc rối to rồi!” “Là chị phải cảm ơn em” Diệp Vãn Ninh cất lại điện thoại vào trong túi, sau đó nở nụ cười với Vưu Mỹ, Chỉ có em chịu nói giúp chị, cám ơn em “Không không, em nên làm mà, chị Ninh Y thân thiện như vậy, còn thường xuyên chăm sóc nhóm người mẫu mới bọn em, là em phải cảm ơn chị “Hahaha, chị nói này...!chúng ta đừng cám ơn qua lại nữa, giám đốc cũng không nhìn nổi nữa rồi!” Diệp Vãn Ninh nhìn thấy giám đốc đi vào phòng hóa trang bên cạnh, nhìn thấy dáng vẻ hớn hở của ông, cô lập tức chòng ghẹo: “Chúng ta cứ tiếp tục cám ơn qua lại, giám đốc chắc chắn sẽ đi đến chọc chúng ta quá khách sáo!” “Hihi..” Vưu Mỹ cũng cười lên.
Giám đốc tiến lên trước, “Nói thật, hôm nay sao em đến muộn vậy, trước đây em đâu có thói quen đến muộn đâu!” “Em xin lỗi, đường ở đây khó tìm quá, em lái xe tìm hơn nửa tiếng mới tìm được.
Giám đốc hiểu rõ gật đầu, xác nhận là tình huống có thể thông cảm được, “Thì ra là thế, lần sau em trực tiếp gọi điện hỏi anh, đừng đi lòng vòng theo định vị, ở đây đúng là rất khó tìm” “Em nhất thời quên mất mà! Lần sau em nhất định sẽ nhớ, lạc đường sẽ tìm giám đốc! Giám đốc chính là định vi!" “Hahaha! Em đấy!” Giám đốc cười lên sảng khoái, liền sau đó nhìn đồng hồ, “Em thì đến rồi, nhưng còn thiếu một người.” “Còn thiếu một người ạ?”
Giám đốc gật nhẹ đầu, chuẩn bị gọi điện hối thúc người phụ trách bên phía Phàn Đế, “Đúng thế, người mẫu của Phàn Đế còn chưa đến
Diệp Vãn Ninh sửng sốt, hỏi ngược lại, “Người mẫu của Phàn Đế?” “Ừ, là Lạc Vận Nhi, cô Lạc”

Cô không ngờ lần trình diễn này sẽ gặp phải Lạc Vận
Nhi.
Cô mới nhận được thông báo trình diễn đột xuất vào ngày hôm trước, thời gian rất gấp gáp, cô còn cảm thấy kỳ lạ đó! “Ninh Y, em đi trang điểm trước đi, buổi diễn tập hôm nay chắc phải lùi lại một tiếng đồng hồ, anh đi xem thử trước, rồi gọi điện thoại, xem thử cô Lạc kia lúc nào đến, chắc là cũng giống em không tìm được đường đến đây” Giám đốc lo lắng nhìn đồng hồ, nắm điện thoại trong tay đang không ngừng gọi vào số ông bầu của Lạc Vận Nhi.
“Dạ vâng ạ.” Diệp Vãn Ninh mỉm cười gật nhẹ đầu, sau đó đi cùng với Vưu Mỹ về phía phòng hóa trang dán tên cô.
Diệp Vãn Ninh nhìn Vưu Mỹ ở bên cạnh, lên tiếng hỏi thăm thắc mắc của mình: “Vưu Mỹ, em có biết show lần này là do công ty nào đứng ra tổ chức không?” “Chị Ninh Y không biết à?" Vưu Mỹ tỏ ra kinh ngạc tột cùng.
“Chị không để ý mấy cái này lắm, chị chỉ xem mỗi một show diễn là công việc và hoàn thành tốt nó là được!”
Vưu Mỹ gật đầu, nói đúng sự thật cho Diệp Văn Ninh, “Chị Ninh Y, phía tổ chức chính lần này là tập đoàn Đế Thịnh! Hơn nữa chị Ninh Y và Lạc Vận Nhi sẽ cùng nhau làm vedette!" “Tập đoàn Đế Thịnh?” Diệp Văn Ninh hết sức kinh hãi, sau đó ngón tay thon mảnh chỉ vào bản thân, âm lượng giọng nói bất giác đề cao hơn mấy phần: “Chị và Lạc Vận Nhi?” “Đúng ạ! Công ty không nói với chị Ninh Y à?”
Diệp Vãn Ninh lắc đầu...!cuối cùng cô cũng hiểu tại sao công ty lại giấu kín kẽ đến một giọt nước cũng không lọt ra rồi, chính là sợ cô sẽ từ chối show này, vì thế mới chém trước tâu sau, đến lúc diễn tập mới để cho cô biết, như thế cô không có cách nào thoái thác được nữa!
Có điều hiện giờ cũng đã giải thích được tại sao cô lại đột nhiên nhận được thông báo diễn màn show long trọng này! Xem ra chính là người đàn ông đó...! Khóe miệng cô không kìm được cong lên ý cười, lúc cô đang trò chuyện cùng Vưu Mỹ, anh Triệu mang theo một lẵng hoa tiến vào phòng hóa trang.
“Ninh Y, lại có người ái mộ em gửi hoa này”
Diệp Vãn Ninh nhìn lẵng hoa không đề tên, đóa loa kèn trắng thuần khiết không tỳ vết giống như ý nghĩa của nó vậy...!“Chị Ninh Y, ở mặt sau có chữ!” Vưu Mỹ lập tức đọc lẩm nhẩm: “Em thuần khiết không tỳ vết như đóa loa kèn trắng, người anh yêu dấu..”.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.