-Cô nghĩ có quyền ra lệnh cho tôi? Xem ra cô đã quên thân phận của cô rồi! 
Lục Thừa Tiêu dùng một tay nắm chặt cằm cô, nhìn vào đôi đang long lanh ngấn lệ của cô, vẻ nghiêm nghị lúc đầu dịu đi chút ít, anh lạnh lùng nói: 
-Bây giờ tôi lại có ý tưởng khác. 
Nhìn nụ cười xấu xa của anh, Diệp Văn Ninh bất giác ôm lấy cơ thể mình lùi lại mấy bước .. 
-Sợ tôi đến thế sao? 
Bây giờ nhìn Diệp Vãn Ninh giống 
như một con cừa non ngoan ngoãn. Quần áo anh đã ướt sũng, anh tùy tiện cởi nút áo, bước vào bồn tắm. 
Lục, Lục Thừa Tiêu ... anh ... 
Diệp Văn Ninh cảm thấy lưng mình như bị dính vào một bức tường đá lạnh lẽo, cô đã không còn đường lui nữa. Anh vươn tay ôm chặt cô vào lòng, nhìn vào đôi má ửng hồng của cô, anh nheo mắt đầy nguy hiểm nhìn chằm chằm vào trong mắt cô. 
-Nghe đây, tôi hi vọng chuyện lần này sẽ không lặp lại lần thứ hai. 
-Tôi ... 
Diệp Vãn Ninh gật đầu 
Loading... 
-Tôi lo anh ... 
Những lời của Diệp Vãn Ninh đột ngột dừng lại, cô vừa nói cái gì? Cô nói cô lo cho anh? ... bản thân cô cũng thấy sốc khi nói như vậy. 
-Cô nói cái gì? 
Khuôn mặt anh tuấn càng tiến sát 
vào cô 
-Cô lo lắng cho tôi? 
-Tôi lo con tôi sẽ mất cha. 
Cuộc hôn nhân này cũng sẽ sớm đến hồi kết thúc, tuyệt đối cô không được động tâm bởi vì người nào yêu người kia trước thì người đó chắc chắn sẽ thương tích đầy mình. 
-Nói cũng đúng, tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chuyen-sung-nguoi-vo-bi-bo-roi/610519/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.