-Ngạc nhiên không? 
Đẩy cánh cửa kính của phòng tám, đứng dựa vào một bên, ánh mắt cuồng ngạo không kiềm chế được nhìn chằm chằm vào Diệp Vãn Ninh, nụ cười tà ác vẫn treo trên khóe môi. 
-Anh, sao anh lại vào đây, anh vào bằng cách nào? 
Diệp Vãn Ninh vội vàng lấy khăn tắm quấn lên người, lùi vê góc tường phòng tắm vài bước, trong phòng tắm to lớn tràn ngập không khí nóng bỏng và có chút khác thường. 
-Đương nhiên là từ cửa đi vào rồi. 
-Đi vào đây? 
Cô nhớ rõ ràng là mình đã khóa cửa, làm sao anh có thể đi vào được? Lục Thừa Tiêu lắc lắc chùm chìa khóa màu bạc ở trong tay, đương nhiên anh có tất cả chìa khóa dự phòng trong biệt thự này, biểu tình như muốn nói: “cô thích khóa cửa, anh sẽ tìm người tháo cánh cửa đi”. 
-Lục Thừa Tiêu, anh … anh là đồ vô SỈ… 
Loading... 
Diệp Vãn Ninh lâm bầm trong cổ họng, xấu hổ không dám nhìn anh ta. Cô phẫn nộ gọi tên anh thầm mắng lần nữa, Lục Thừa Tiêu nhanh chân bước lên, cực kỳ giống các bậc đế vương vươn tay ra nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của cô. 
Lúc này ở trong bồn tắm Diệp Vãn Ninh rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, chỉ có thể dùng tay giữ chặt khăn tắm. 
-Nhìn vợ mình tắm cũng bị gọi là vô sỉ à? Nên gọi là ân-ái mới đúng. 
Anh nháy nháy mắt, hứng thú ngắm nhìn hai má cô đỏ ửng 
-Nói về điều đó, tôi vô sỉ hơn kẻ giết người như cô à?. 
Anh cười nhạt vài tiếng, nói gì đó mà Diệp Vãn Ninh nghe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chuyen-sung-nguoi-vo-bi-bo-roi/610513/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.