" ra ngoài gọi anh,về nhà gọi chú "Anh thản nhiên thong dong nói,có lẽ anh nên mang cô đến căn hộ gần đó nhỉ để tiện cho việc thân mật nhỉ.
" gọi chú nghe quen miệng hơn " Cô híp mắt lại sau đó tựa vào người anh miệng không ngừng phản bác.
" sao cũng được "
Tiếng xe êm tai điều điều vang lên chỉ trong vài phút cô đã nhắm nghiền mắt mà tựa vào anh ngủ.
Anh thì nghe tiếng thở đều đều của cô không khỏi cười lên,nhanh vậy đã ngủ rồi.
" xem ra vì cô nhóc này thiệt thòi một chút rồi " anh âm trầm lên tiếng.
" thiếu gia chuyện này lỡ như lão phu nhân biết được thì sao?" Cậu tài xế không nhịn được mà hỏi anh.
" bất quá tôi chịu vài chục roi thôi " Anh hướng mắt ra ngoài suy tư,cái roi da kia chẳng phải anh chưa từng nếm qua,lúc nhỏ vì ham chơi mà không học kết quả là bị đáng 10 roi rất đau nhưng đó là một kỷ niệm đáng giá.
" không phải tôi chưa từng bị đánh bằng chiếc roi đó " Anh ngưng vài giây rồi nói tiếp.
" thiếu gia rất thương tiểu thư nhỉ?" cậu tài xế tiếp tục hỏi anh.
" đúng! không biết từ khi nào mà tôi luôn muốn bên cạnh cô nhóc này,nó hơn cả thương " Anh dời ánh mắt sang cô nhóc đang tựa vào người mình ngủ.
Không gian trong xe chỉ còn tiếng im lặng và tiếng động cơ xe kia.
" sẽ không mang thai vào lúc này đâu " Anh trầm ngâm một lúc rồi nói.
..............................
Lần nữa cô tỉnh dậy là ở phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chu-dung-sung-toi-nhu-vay/858038/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.