" cậu không đi lấy vợ đi mà cứ bám lấy con bé " Lão phu nhân ngồi bắt chéo chân lại ánh mắt nhìn anh thâm sâu.
" Thái gia người muốn có cháu cố đến thế sao?" Anh siết chặt vòng tay lại miệng cong lên.
" ta sắp chết tới nơi rồi mong cháu là đương nhiên " bà thản nhiên nói,thứ bà đáng lo nhất là đây.
" làm sao mà nhanh như vậy được " Cô lên tiếng.
" chú buôn ra,đau đau đừng có mà ôm chặt nữa " Lúc này cô mới có phản ứng lại trước cái bàn tay đang siết chặt eo mình.
" việc ở công ty sao rồi?" Lúc này lão phu nhân mới hỏi đến việc ở công ty.
" vẫn ổn " Anh buôn cô ra để cô nhảy sang bên cạnh ngồi.
" con bé còn nhỏ tuổi đừng có mà làm mấy cái hành động quá thân mật,nếu người ngoài không hiểu thì không chừng sẽ báo cảnh sát " Lão phu nhân lúc này mới để ý đến hai người,bà biết đứa cháu của bà có phản ứng rồi không chừng một ngày nào đó cô sẽ bị ăn sạch.
" nếu mà tiểu Kỳ Kỳ của người không câu dẫn con thì không đến nổi đâu " Anh bắt đầu đáp trả lại bà,anh biết bà sẽ nói mấy lời như này.
" nếu như vậy thì ta đi mua sắm với mấy người bạn già đây?" Lão phu nhân đứng dậy rời đi.
" con đi với " Cô đứng dậy nhấc chân đi theo.
" á " Một lực tay lớn kéo cô lại,ngay lúc đó cô nhào xuống ghế.
" ở lại đây "
Đột nhiên cái câu ' đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chu-dung-sung-toi-nhu-vay/858036/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.