(134)
Hàn Nhi nhìn hộp quà tinh xảo trước mắt, bỗng nhiên nhớ về quá khứ đã qua. Trước đây Lục Thiên Quân cũng từng đối xử với cô tốt như vậy, bao nhiêu kỷ niệm đẹp đẽ cứ như một thước phim đang từng chút một ùa về. Nếu như có thể quay trở lại như trước thì sự cố gắng đánh đổi trong thời gian qua đều là xứng đáng cả.
Hàn Nhi mở hộp quà ra, bên trong là một sợi dây chuyền rất đẹp, cô cảm động ngước lên nhìn Lục Thiên Quân, mỉm cười:
- Quà của anh, em rất thích.
Lục Thiên Quân liền đứng dậy, cầm lấy sợi dây chuyền và giúp Hàn Nhi đeo lên cổ, từ đầu tới cuối động tác của anh đều rất ôn nhu dịu dàng, ánh mắt tràn ngập yêu thương. Nhưng cách đó không xa, ở một bàn ăn gần cửa cổ có ánh mắt đang dõi theo hai người chằm chằm. Biết có người "đặc biệt" theo dõi mình, không diễn thật một chút cũng phí.
Sau khi đeo xong sợi dây chuyền, anh trở lại ngồi chỗ của mình, tiếp tục gọi món ăn như bình thường, vờ như không phát hiện ra bản thân đang bị theo dõi. Ăn tối xong, anh còn đích thân đưa Hàn Nhi về tới nhà riêng của cô ta.
Chào tạm biệt ở trước cổng, Lục Thiên Quân dặn dò Hàn Nhi một vài câu:
- Hôm nay đi ngủ sớm đi, nhớ chú ý cẩn thận.
Được Lục Thiên Quân đặc biệt đối xử tốt với mình như vậy, Hàn Nhi thực sự rất vui. Chỉ cần cố gắng mỗi ngày một chút, nhất định sẽ có ngày Lục Thiên Quân chủ động cầu hôn cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chi-yeu-moi-vo/938711/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.