(115)
Một tiếng súng vang trời nổ lên, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì đã có người trúng đạn. Lục Thiên Quân quay người lại, Hàn Nhi đã bị trúng đạn và ngã xuống sàn. Phát súng kia của Henry là Hàn Nhi đã đỡ thay anh, anh lập tức ngồi xuống đỡ lấy cô ta:
- Hàn Nhi...!
Hàn Nhi ngước mắt lên nhìn Lục Thiên Quân, gắng gượng nói một câu:
- Em biết... ngay từ đầu anh đã nghi ngờ em rồi. Em không có cách nào để biện hộ cho bản thân mình, cho nên... viên đạn này nên để cho em...
Ngụy Hàn còn sốt ruột hơn cả Lục Thiên Quân, liền đẩy anh ra và bế Hàn Nhi lên:
- Lục Thiên Quân, cậu ở lại thu dọn tàn cuộc đi, tôi đưa Hàn Nhi tới bệnh viện.
Lục Thiên Quân dường như vẫn còn đứng hình một lúc, mãi cho tới khi Tư Mã Lộc lay người anh, anh mới có phản ứng lại. Ngụy Hàn đã đưa Hàn Nhi đi xa rồi.
Quả thực Lục Thiên Quân vô cùng chán ghét Hàn Nhi, anh nghĩ ra hàng nghìn cách khiến cho cô ta đau khổ, nhưng cũng không bao giờ nghĩ rằng sẽ lấy đi cái mạng cô ta. Bây giờ cô ta lại vì bảo vệ anh mà không tiếc mạng sống, chuyện này anh không thể không quản...
Henry sau khi nổ súng xong, lập tức hốt hoảng vứt súng đi, định bỏ trốn nhưng lại bị vệ sĩ chặn đường lại. Lục Thiên Quân bước về phía hắn, không chút khách khí mà xách cổ áo hắn lên:
- Vốn dĩ chỉ định lấy đi HR, nhưng bây giờ có lẽ cần phải lấy đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chi-yeu-moi-vo/938692/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.