(34)
Trên đường về, Tô Hy rơi vào trầm tư một hồi lâu, nghĩ về những chuyện đã qua. Trước đây cô vẫn luôn tự hỏi bản thân rằng, rốt cuộc vì sao Hà Diệp Nhu lại đối xử với cô như vậy, cô đã làm gì sai hay sao? Nhưng tới hôm nay, cô đã có được một đáp án chính xác nhất rồi. Cô ta cũng đã thừa nhận, là cô ta đố kị với cô. Không cần chính miệng thừa nhận, nhưng những câu nói đó của cô ta cũng đã vạch trần tất cả tâm tư của cô ta rồi.
Tô Hy không tiếc nuối, mà cô chỉ thấy buồn. Buồn ở đây không phải đau buồn, mà là buồn cười. Cô tự cười nhạo chính bản thân mình, sau đó lại cười nhạo sự đố kị ngu xuẩn của Hà Diệp Nhu. Là do cô ngốc nghếch quá, cho nên mới dễ dàng bị cô ta qua mặt như vậy. Bao nhiêu năm nay cô ta vẫn luôn lừa dối cô, dùng cái vẻ mặt kia ngây thơ vô tội kia để diễn xuất. Quả thực rất giỏi đó, nhưng cô đã không còn là Tô Hy ngu ngốc của trước đây nữa rồi. Bao nhiêu món nợ, cô sẽ dần dần tính sổ, tính lại cả gốc lẫn lãi.
Lục Thiên Viễn ngồi bên cạnh cứ nhìn cô chằm chằm. Anh không đoán được tâm tư của cô, nhưng cũng không thể im lặng như thế mãi được.
- Hôm nay, cảm ơn cô!
Lục Thiên Viễn chủ động lên tiếng để phá vỡ bầu không khí im ắng này. Tô Hy chỉ liếc nhìn anh một cái, miễn cưỡng đáp lại một câu:
- Yên tâm, tôi sẽ không nói với ai.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chi-yeu-moi-vo/938611/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.