(31)
Quá khứ luôn là những điều khiến cho con người ta hoài niệm nhất...
- Diệp Nhu, sau này ra trường cậu định làm nghề gì?
- Mình đương nhiên sẽ tìm nghề gì đó thật ngầu rồi. Mình muốn tự lập, sau đó kiếm thật nhiều tiền bằng sức lực của bản thân để nuôi cậu. Hy Hy bạn tốt à, chờ mình nhé!
Trên con đường vỉa hè của buổi chiều tà, hai cô nữ sinh cấp ba vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ với nhau. Lúc đó cả hai chỉ mới 16 tuổi, còn nhiều nét ngây thơ của trẻ con chưa lớn, đến cả lời nói cũng hồn nhiên vô tư mà không hề có suy tính hay dã tâm gì.
- Ui, được Hà tiểu thư nuôi chính là vinh hạnh của Tô Hy này. Hì hì, tới lúc đó mình sẽ không lấy chồng đâu, ăn bám theo cậu cả đời đó nha. Đừng có chê phiền đó!
Tô Hy vui vẻ đáp lại, nghĩ đến tương lai, cô vô cùng háo hức. Cô hóng tới ngày cùng Hà Diệp Nhu lên đại học, cả hai tự lập cùng nhau, không tiêu tiền của bố mẹ nữa. Những ngày tháng đó nhất định sẽ rất vui vẻ.
Hà Diệp Nhu khoác vai Tô Hy, tự hào đáp:
- Đương nhiên rồi, ai mà dám chê Tô tiểu thư phiền chứ? Mà cậu bảo không lấy chồng, điêu nha. Sợ rằng ai đó sẽ có bạn trai trước mình thôi.
- Làm gì có chứ? Cậu ế thì mình cũng ế, chúng mình cùng không có bạn trai đi.
Tô Hy lập tức phản bác lại, nói một câu hết sức cảm động. Hà Diệp Nhu cười phá lên, cô chỉ đùa Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chi-yeu-moi-vo/241347/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.