Ngày hôm sau Tần Thiên lan cùng Chu Đình Chi chuẩn bị rời đi trấn Thanh Phượng, tuy đã nói rõ ràng cô không thể cùng Bạch Phượng thực hiện hôn ước kia, nhưng lúc tiễn Tần Thiên Lan đi ánh mắt của y vô cùng buồn bả.
"Bạch Phượng, đừng tiễn nữa bên ngoài gió lạnh." Tần Thiên Lan nhìn y như vậy cũng có chút đau lòng, nhưng đời này cô đã không thể trao trái tim mình cho người thứ hai rồi, chỉ đành phụ lòng một người đơn thuần như Bạch Phượng mà thôi.
"A Phượng, cậu nhanh vào đi." Chu Đình Chi phá lệ dịu dàng cùng trân thật hơn rất nhiều.
Cả hai rời núi Thanh Phượng, vừa đến cổng khách sạn nơi những người Tần Thiên Minh đang ở, Tần Thiên Lan không vội xuống xe mà cùng Chu Đình Chi nói chuyện.
"Trợ Lý Chu, anh đừng quên hứa hẹn của chúng ta."
"Tần tiểu thư cô cứ yên tâm, người Trấn Thanh Phượng một khi đã hứa sẽ không nuốt lời."
"Ai tôi không biết, chứ anh là ngoại lệ."
"Điểm yếu của tôi cũng bị cô nắm trong tay rồi có được hay không?"
Đoạn đối thoại của hai người kết thúc trong sự hài lòng của Tần Thiên Lan và sự tức giận không thể ngay lập tức bùng nổ của Chu Đình Chi.
Chu Đình Chi đưa cô đi thang máy lên tầng bốn mươi nơi nhóm người Tần Thiên Minh đang đợi, ngay khi cánh cửa thang máy mở ra, những khuôn mặt thân quen mà mấy tháng nay không gặp lúc này đang đứng trước cửa thang máy đợi. Ai nấy điều hốc hác đi rất nhiều, dáng vẻ tiều tụy nhất phải nói đến Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chay-dau-cho-thoat/465929/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.