Nguyễn Mai Anh bị Tần Thiên Lan đưa cho một đóng thuốc lớn nhỏ màu sắc đầy đủ, số lượng thuốc nhiều đến mức dành cho một người bệnh uống trong vòng một tháng cũng không hết được. Sắc mặt cô ta liền đen hơn cả đít nồi, ánh mắt đầy câm khẩn nhìn Tần Thiên Lan.
"Sao vậy, nếu cô cảm thấy còn không đủ có thể bảo quản gia tôi lấy thêm cho, có bệnh thì nên uống thuốc để lâu không tốt." Tần Thiên Lan mặt thâm tình bồi thêm một câu, hoàn toàn cứ như là cô rất lo lắng cho vị bạn học này vậy, vô cùng chu đáo đến mứuc người ta không cách nào nhìn ra được kẻ hở.
"Còn chuyện gì sao?" Tần Thiên Lan thấy Nguyễn Mai Anh vẫn không chút động đậy, cầm đóng thuốc đứng đục ra đó liền hỏi.
Nguyễn Mai Anh không còn cách nào chỉ có thể tức giận quay lại vị trí của mình. Đến cô bạn kia của cô ta cũng cảm thấy bất bình thay cô ta.
"Cô gái kia là ai vậy, nếu như không muốn nhường chỗ thì thôi có cần phải quá đáng như vậy hay không?"
Giọng nói của cô bạn gái kia không hề nhỏ, Tần Thiên Lan cách mấy hàng ghế cũng nghe thấy vô cùng rõ ràng. Ngược lại Triệu Gia Lạc hoàn toàn không ngờ đến cô nàng này lại không biết tốt xấu mà nói như thế.
Hắn vốn vĩ nghĩ rằng cô ta là một cô gái thông minh, ít ra cũng rất biết cách lấy lòng, hơn nữa hành sử luôn đúng mực hoàn toàn không nghĩ đến so với những bạn gái trước đây của hắn còn ngu hơn rất nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chay-dau-cho-thoat/465900/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.