"Không trốn nữa à?"
Tần Thiên Lan lần này tức giận không ít, mặc cho hắn có đang dịu dàng từng chút một kiểm tra vết thương của cô thì cô vẫn cảm thấy rất là tức giận.
Cố Thanh Trì sau Khi kiểm tra một lượt, liền vô cùng bá đạo bế cô vào nhà, cũng không thèm để ý đến câu hỏi của cô.
"Cố Thanh Trì anh buông em ra."
"Cố Thanh Trì, anh là đồ chết tiệt."
"Cố Thanh Trì em sẽ đánh chết anh."
Mặc cho Tần Thiên Lan la hét như thế nào, Cố Thanh Trì vẫn giữ chặt lấy cô không buông, sau khi vào đến nhà hắn liền đặc cô ngồi xuống ghế. Bản thân hắn đi tìm hộp y tế sau đó tỉ mỉ băng bó vết thương cho cô.
"Hừ."
"Được rồi đừng giận hờn như trẻ con nữa, em cũng không nhìn xem bản thân mình bao nhiêu tuổi rồi."
Cố Thanh Trì vốn muốn dỗ cô, ai mà biết được lời vừa nói ra liền thành chọc giận cô. Tần Thiên Lan chỉ bị thương ở tay, chứ chân cô hoạt động vô cùng tốt. Tần Thiên Lan tức giận dẫm vào chân hắn một cái thật mạnh, bỏ lên lầu.
Để lại Cố Thanh Trì ngồi ngây ngốc nhìn theo cô cười đầy cưng chiều.
Tôi phải làm sao với em đây, nếu như cứ thế này tôi sẽ không nhịn được mà muốn ăn em mất.
Tần Thiên Lan tức giận hắn liền học theo hắn chơi trò tránh mặt, hại Cố Thanh Trì gậy ông đập lưng ông hơn nửa tháng điều không cách nào gặp được Tần Thiên Lan.
Hắn hoàn toàn không nghĩ đến lần tiếp theo gặp cô lại là ở công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chay-dau-cho-thoat/465889/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.