Điện thoại trên bàn một tràng reo lên, thấy tôi chậm chạp, đờ đẫn ra mà bắt máy.
- Một cà phê cho mỹ nam, mau mau... Thấy tôi không chút tình thần mà đẩy tôi thật mạnh. Tôi gật đầu, suy nghĩ đến nỗi nước nóng làm bỏng tay cũng không hay biết, trên làn da trắng nõn, ửng đỏ phồng rệp lên khó coi.
- Cà phê của ngài. Đặt lên bàn nhẹ nhàng như để trấn an bản thân bình tĩnh.
- Không có gì báo cáo lại sao? Con ngươi hổ phách của anh loé sáng đến đáng sợ, tôi rụt người lắc đầu.
- Không có? Anh gặng hỏi khiến tôi xém khuỵu người xuống tại chỗ.
- Đêm qua, tôi nhờ người bạn đưa chủ tịch về hộ, xin chủ tịch rộng lượng mà bỏ qua...được không? Tôi cười miễn cưỡng khiến anh nhíu mày, người bạn?
- Thật? Nam nhân hay nữ nhân?
- Thưa,...nữ nhân. Tôi nghĩ chắc chắn anh đã nghe tên bảo vệ báo cáo lại.
- Cô lại dám để nữ nhân gần tôi?
- Thực xin lỗi, chủ tịch. Sẽ không có lần sau. Cúi thấp đầu mà tạ lỗi, để che dấu gượng mặt lúng túng của bản thân. Anh thực sự nghĩ tôi sẽ đơn giản cho nữ nhân đến gần anh sao? Nằm mơ! Thấy anh đến gần, cảm nhận được nguy hiểm khiến tôi vô thức mà lùi về phía sau từng bước theo nhịp tiến của anh. Càng ngày càng đụng cửa sau lưng, anh vươn tay đặt lên cánh tai phải của tôi mà bóp mạnh. Tôi đau đến nỗi gương mặt đẹp đẽ trắng bệch, cúi thấp hít thở không thông. Anh liền nâng cằm tôi lên đối diện với anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741228/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.